TRẦN VẠN GIÃ


Gõ Vào bức Tranh Tuyệt Hảo
 
Người tình ơi
Chạy chi về phía bóng đêm
Nơi dày đặc
Những vết thương trên thân phận làm người
Dù sao trong khổ đau vẫn còn sót lại
Hơi ấm của em thời trinh nữ yêu anh
Sót lại những ngày cạn sữa
Nuôi con bằng tinh chất bột mì
 
Sáng nay
Cánh cửa thời gian ẩn hiện lời Thi Thiên bay bay
Hoa lưu ly quá khứ bị ánh sáng mặt trời từ giả
Đó là lúc em trở về
Cuối mùa bão lửa
Nhặt lại ngọn cỏ khô
Ngủ quên trong hang Bêlem đêm Chúa giáng sinh
Và chiều nay dưới mái hiên tây Thánh đường
Bóng đời hai ta
Cuộn tròn trong cổ tích
Và đánh thức bức tranh tuyệt hảo
Của một thời không biết sợ
Để yêu nhau.

Cái Quạt Mo Cau

 
Mẹ nghèo có cái quạt mo
Suốt đời mẹ vẫn cứ lo cái nghèo
Tuổi thơ con đã mang theo
Hoa cau rụng xuống cái nghèo quanh năm
Quạt mo quạt chỗ con nằm
Quạt mo bên mẹ thì thầm ca dao
Biết rằng đất rộng trời cao
Nhưng mà quyền chức mẹ nào có lo
Trưa chiều cơm bửa đói no
Mong con có học là kho bạc vàng
 
Hoa cau thơm khắp đường làng
Hoa cau đâu có phụ phàng một ai
Gánh gồng mẹ nặng đôi vai
Quạt mo cùng mẹ theo dài đường Truông
Lớn lên con biết nỗi buồn
Mẹ rằng trung thực lách luồn mà chi
Làm người đứng thẳng mà đi
Như cau đứng thẳng xanh rì trời cao
Đêm nay sau trận mưa rào
Nhớ hương cau cũ đượm vào tuổi thơ
Bẹ cau ơi tự bao giờ
Quạt mo cau đã bài thơ cuộc đời.
 

Anh Yêu Em
(Theo thuyết tiến hóa thụt lùi)

 
1.
Tình yêu anh yêu em
Khác hơn
Học thuyết tiến hoá của Darwin
Hoặc học thuyết tân Darwin tuyệt đối của August Weismann
Và càng không giống như con tôm
Cong lưng dạ
Nên suốt đời tôm cức ở trên đầu
Và càng không giống con cua đi xàng xàng hàng ngang
Không tiến không lùi
Nhiều cuộc tình đi hàng ngang như cua
Nên họ chia tay nhau
Tình rụng
Như lá thu vàng bên bến sông khuya
 
2.
Bây giờ tình yêu thế hệ chúng ta
Tóc trên đầu đã bạc
Chúng ta đã từng dìu nhau tiến chạm đỉnh cuộc tình
Những đứa con ra đời
Nay có chức mẹ chức cha
Nói dân dả :
Có chỗ chui vô chui ra
Nhà không rộng chức đâu có mà cao
Nhưng có tấm lòng nghe Chúa,Phật :
'Yêu tha nhân"
 
Ta tiến hoá
Nhưng em ơi
Thuyết tiến hoá của anh là thuyêt tiến hoá thụt lùi
Thuyết tiến hoá thụt lùi
Có nghĩa là ta quay về quá khứ
 
Tiến hoá thụt lùi để nhớ lại bóng trăng quê
Thời đang yêu
Ngồi bên nhau bức cỏ cú giữ lời thề
Thời hết gạo chạy rong ăn bo bo cơm độn
Thời cuốc đất trồng khoai và gánh nước bên sông
Thời rét mùa đông ở Vùng Kinh Tế Mới
Bên bếp lửa nghèo toả than ấm yêu thương
Và chính thế
Để càng thương quê hương gặp thời nghèo khó
Càng thương chính mình
Đã đứng dậy với thơ
 
 

  Trở lại chuyên mục của : Trần Vạn Giã