TRẦN VẠN GIÃ
 

NGƯỢC ĐƯỜNG BÌNH AN
KHÔNG COVID

 

1.
Chiều nay ba ngược đường bình an không covid
Tiếng cười đuổi theo sau
Những chiếc khẩu trang đã nhàu và bóng cây mằng lăng tái ngộ
Dân làng đang nói về tình yêu của màu nâu phù sa
Và đang găm xuống mặt đất này
Cây sự sống
Lời nói ôn dịch sẽ hoả táng
Và đẩy vào những thế kỷ sau

 

2.

Núi và khoảng trời
Chuyển động câu thơ mùa đông năm cũ
Đã tàn trên bếp lửa hoàng hôn
Và tro bã mía
Thấp thoáng tiếng gió bay bên mái hiên tây nhà thờ Đất Sét
Có lời nguyện cầu :
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm”
Lời nguyện cầu bay cao và bay cao

 

Hoà âm tiếng sóng những dòng sông tái sinh
Cuốn trôi covid bạo tàn
Và có lời thơ của ba chiều nay
Đậu bên bờ trần gian thơm mùi của núi.

 

NHẬT KÝ THƠ THỜI
ĐI VÙNG KINH TẾ MỚI

 

Bên sông văng vẳng tiếng gà
Sương rừng cũng đã nhạt nhoà dưới trăng
Lên đây từ thuở khó khăn
Thương sông bồi đắp vết hằn thời gian

 

Nhà ai đang nở hoa vàng
Ngồi đây nghe tiếng gió làng mà thương
Ai đi khuất bóng giáo đường
Nhớ cây khế ngọt sau vườn hay không

 

Hình như trời đã cuối đông
Ra giêng lúa trổ đòng đòng nhớ ai
Thức đêm mới biêt đêm dài
Nên bùn dính gót da chai rẩy,đồng

 

Một đời tôi nợ với sông
Tiếng gà gáy nợ theo dòng thời gian
Một mai về chốn Thiên đàng
Vẫn mang hồn đất của làng đi theo.

 

TÌM CHA
(Còn trong bào thai mẹ, cha đi biền biệt không về )

 

Con về dưới bóng quê nhà
Buồn thiu con gọi tiếng cha lạc loài
Không cha con chịu mồ côi
Mồ côi ăn mắm mút dòi xót đau

 

Ngoài vườn hoa cải bạc đầu
Bóng cha biền biệt bóng cau xế chiều
Đã từng nhà dột cột xiêu
Con ngồi đếm lại những điều trong mơ

 

Tìm cha cay đắng câu thơ
Câu thơ rụng xuống hai bờ cách chia
Nhiều đêm nghe ngọn gió khuya
Tiếng cha văng vẳng bên kia gọi về

 

Mồ côi khổ cực trăm bề
Tủi buồn dằng dặc ngày về cố hương
Con về với bóng trên đường
Cỏ cây bịn rịn mà thương phận mình.


 


  Trở lại chuyên mục của : Trần Vạn Giã