TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG

 

Ngôi Đền
 

Bạn rủ tôi đến một ngôi đền
Và bạn nói, chỉ cần cầu nguyện sẽ đạt được mọi thứ
Chúng ta đã quỳ ở đó rất lâu
Quỳ mọp dưới đất lạnh
Cái đầu thì luôn luôn cúi
Bạn nói, như thế mới tỏ lòng thành kính
Ngày nối ngày lầm lũi
Đàn cừu đi qua trước cổng đền
Tôi không nhìn thấy chúng, vì theo lời bạn
Tôi không dám ngẩng lên
Tôi chỉ có thể nghe tiếng kêu của chúng
Tiếng kêu be be
Tiếng kêu rất buồn
Đêm xuống ,ở đây những buổi đêm rất vắng
Bạn bỏ tôi lại một mình
Bạn đi đâu tôi chẳng rõ
Bạn hứa sẽ đem về trái cây cho tôi
Trái cây thiên đường
Nên tôi đợi
Sương khuya buông dày
Nơi đây bốn mùa đều lạnh
Những hồn ma rủ nhau đến
Chúng vờn quanh và dỗ ngọt tôi
“này chú bé ngây thơ
Hãy đi cùng chúng ta
Ngươi sẽ làm vua”
Tôi biết chúng đang lừa phỉnh tôi
Tôi chỉ tin mỗi bạn
Để trấn an tinh thần
Tôi nghĩ về những giấc mơ
Nghĩ về ngày mai cho cha mẹ tôi, anh chị tôi
Và cả xóm làng tôi...
Tôi nghĩ về những thành phố
Những dòng sông
Những con đường
Những mái nhà
Nơi ấy người ta thường trồng hoa hồng trong nghĩa địa
Và ngoài đại lộ không có loài gai tầm ma.
Tôi đã quỳ rất lâu
Rất lâu
Ở ngôi đền đó
Vào một buổi chiều
Bạn bỏ tôi ở lại một mình
Thay vì buổi đêm
Những tiếng kêu thảm thiết chạy vào ngôi đền tìm nơi ẩn nấp
Nghe lời bạn tôi không dám ngẩng lên
Nhưng tôi biết đó là những tiếng kêu của bầy cừu
Chúng đang bị đem vào lò mổ.
Tôi vùng dậy
Và tôi chạy
Qua những cánh đồng cháy khô
Qua những dòng sông đỏ khé
Qua những ngả đường trồng rất nhiều loài gai tầm ma
Cuối cùng tôi đến bên bờ biển
Và tôi nhìn thấy bạn
Đang trao đổi hàng hóa với bầy người lạ hoắc
Tôi nghe tiếng bạn đếm
“Này đây là những linh hồn trong sạch cuối cùng”

 

Cảm Biến
 

1.
Nắng thơm như mùi mật ong
Tháng bảy
Tôi tắm trong bầu sữa buổi sáng
Có con sâu non đi lạc
Hỏi tôi đường về

 

 

2.

Những nếp nhăn không gian
Tựa khuôn mặt người ốm dậy
Sau mười năm nằm rên nơi xó tối
Ngồi trước tấm voan cáu xỉn
Say sưa vẽ lại điệp trùng ý nghĩ

 

3.
Tháng tám
Nắng thơm như mùi nước mắt
Có bông hoa ngồi khóc
Sau nấm mồ trên núm vú quê hương.

4.
Những câu hỏi
Tựa ngàn mũi kim ghim vào nụ cười khô hạn
Gió tru dài
Đêm trầm mê
Người nhạc sỹ thắt cổ nơi gác tối.

 

Buồn Thu
 

1.
gió may rụng nhẹ đôi tờ
dăm mành lá úa hững hờ qua hiên
đêm gầy mưa đổ triền miên
lòng cô đơn để vạn miền bơ vơ

 

2.
gác suông oải tiếng muỗi hờn
nhện buông tơ mốc bụi sờn tường lem
khuya đùn, ánh điện hom hem
đường không chân bước, gió tem hẻm buồn...

 

3.

run run mấy nhúm cỏ hèn
đồng trơ cuống rạ nhái quèn, quẹt răng
sông dài bạc phếch màu trăng
đò không bến đậu, giá băng tâm hồn...

 

4.

lòng thu lần giờ từng trang
tình lên men đắng, mang mang cõi về

lê mòn gót, rược triền đê
ĩ oàm con nước trầm mê, xứ nào?

 

Tôi Lăn Trên Mép Lưỡi
Tháng Ngày

 

rồi những đêm hơi thở người nồng nàn như khói
tôi như trứng cỏ nằm ngủ dưới bờ môi
những nụ sao non

 

rồi nửa khuya
tôi như đứa trẻ
không nhà
ngồi tựa vào nhụy sương và mộng tưởng

 

đêm vẫn đầy bí mật
bầu trời thu hẹp như bàn tay thiếu nữ
hơi thở người vẫn bừng như lửa ấm
trái tim tôi vĩnh viễn lạc đường về


  Trở lại chuyên mục của : Trương Đình Phượng