TỪ SÂM

Hạnh Phúc
ta cùng ôm gió
ngực bình minh hé mở
đêm đĩnh đạc mi tròn
ngày phết mùi hương xanh mắt phố rêu non
lời xa xôi màu tím
như cánh sóng vỗ từ thăm thẳm
như con mồi dẫn dụ thời gian
để cánh chim bay về xưa cũ
cho giấc mơ lót ổ cuộc đời
niềm vui cát bụi
nỗi buồn đọng lại đơn côi
hạnh phúc
dòng sông mùa cạn lưng đồi
Tháng Bảy Có Một Rằm
người đàn bà tan vỡ trong ồn ào chợ búa
giá cả rập rình móc ví
ùn ùn người mua vàng mã
xuôi về cõi âm
một lần trong năm
mơ
thực
chồng chưa ăn cam một lần thỏa thích
đứa con ước thèm bịch bỏng ngô
người cõi tạm
miếng ăn núp vào cơn mưa
ngày khép lại từng giọt tiền vơi rụng
chị tần ngần nâng cất từng quả cam
thẻ nhang
bịch ngô bỏng
thực
mơ
ước vọng
lễ vong nhân
người đốt vàng mã như đốt rẫy
gạo muối bội thực lũ kiến
người ăn mày
bụng rỗng
nắng đầy tay
lối về cõi âm
chật chội
chị dừng lại bên đường
tan vào khất thực hành hương
trên bàn thờ
chỉ còn nhang
không còn cam
bịch ngô bỏng.