TỪ SÂM

TIẾNG CHUÔNG CHÙA TRÊN PHỐ
Giữa ồn ã xô bồ
rơi rơi tiếng chuông chùa trên phố
từng mảnh vỡ
dát xuống đường tiếng ngân
như giọt mưa rơi xuống bụi trần
như gờ giảm tốc
trên đường đời ta lao vùn vụt …
như đèn đỏ ngã ba
ta biết dừng….
để nhường lối người qua…
như khoảng lặng trong khuôn nhạc cuộc đời
như chiếu nghỉ lên cầu thang mỏi gối
như báo tin xa về một ngày sám hối
phố phường chật chội
hối hả tiếng chuông chùa
ẢO
Bạn tôi vụng dại quê mùa
nhà nghèo học dăm ba chữ
một đời làm thuê
một đời mắc nợ
quần quật một đời nghe chửi rủa
lặng thinh
vợ than nhà nát , ruộng hoang
bạn tôi nghe rõ
con kêu áo rách chưa may
bạn tôi nghe rất rõ
lặng thinh
chủ nợ chửi đồ lừa
bạn tôi nghe mãi
người đời chửi ngu đần
bạn tôi nghe trăm lần lặp lại
lặng thinh
bạn nhếch mép cười
số mình là vậy
khác đi chẳng phải là mình
lặng thinh
thần chết quật ngã bạn trong đêm
tiếng khóc than thương tiếc
lời yêu thương tiễn biệt
người với người chia sẽ cùng nhau
ở tầng đất sâu
bạn tôi không nghe thấy
lặng thinh
TỰ NGẪM
Xuân lại chồng xuân
chuỗi đời vơi cạn
tóc xanh đã đượm màu sương khói
những tờ lịch rơi như rụng chiếc lá vàng
tháng ngày đuổi sau lưng hối hả
trước mặt ta là cuối con đường
đời cho ta bao lần vấp ngã
để con đường như thể dài hơn
cay đắng buồn đau như ly rượu nhạt
ta nâng lên dốc cạn một lần
hạnh phúc thấm vào ly từng giọt
ta nhấp môi say khướt trăm năm
quá khứ bỏ ta thành lẻ bạn
gõ tương lai cửa đóng then cài
ta bên em chỉ là hình bóng
nắng tắt dần bóng cùng tàn phai
TỪ SÂM