TỪ SÂM



SUỐT ĐỜI VẪN CHẢY

inh mơ đưa mẹ ra đồng
đất còn mơ ngủ sương giăng sợi buồn
tiếng gà nín gáy sang canh
đường xa nối ngắn với tầng đất sâu
trăng như vệt máu bầm đau
lúa quê đứng tựa vào nhau cúi buồn
 
huyệt sâu hóa chiếc nôi vuông
ru người đất hát lời buồn mẹ ru
một đời gom nắng góp mưa
để dành một ít ngày thưa đêm dày
nợ người bán cả giêng hai
nợ đời bán cả một thời xuân xanh
 
cho con thưa với trời xanh
tình thâm mẹ gửi con dành mai sau

CÁNH ĐỒNG KÝ ỨC

Trên cánh đồng tôi hóa trẻ chăn trâu
tóc lúa thì xanh tóc người thì bạc
tóc lúa vươn lên trời
tóc người xuôi về đất
 
đồng cô đơn chớp một cánh cò
nước đục sao thân cò gầy rạc
dấu chân cò
dẫm lên dấu chân tôi thưở trước
không tìm nổi một con cua con ốc
cò gắp lên
từng mảnh tuổi thơ tôi
 
áo  em thưa trong gió bấc dày
đất tằn tiện sắn khoai trời gió lào phóng túng
môi em hồng cho lòng anh xao xuyến
một thoáng tình em
dằng dặc tình anh…
cầm trên tay thiệp hồng em gửi
trước gương soi anh cũng có đôi
kỷ niệm đã dừng mà thời gian chẳng buông xuôi….
  Trở lại chuyên mục của : Từ Sâm