Mùa Dịch Buồn Trong Cả Tiếng Thơ
Mùa dịch buồn trong cả tiếng thơ
Bầy chim tu hú gọi ơ hờ
Luỹ tre xanh biếc không còn nữa
Đồng nội hoa màu cũng xác xơ.
Mùa dịch buồn trong cả tiếng ve
Nỉ non điệp khúc của trưa hè
Thầy Cô vắng bóng sau hàng phượng
Vắng áo thư sinh dưới bóng me.
Mùa dịch buồn trong cả tiếng cười
Của chàng trai trẻ tuổi đôi mươi
Tự cách ly mình sau cửa kính
Nụ cười là giọt lệ chia phôi.
Mùa dịch buồn trong cả tuổi xuân
Cô đơn sầu muộn của giai nhân
Thương khóc người yêu vừa lỗi hẹn
Lặng lẽ ra đi chẳng mộ phần.
Mùa dịch buồn trong cả những lời
Đọc kinh Nhật Tụng của em tôi
Nguyện cầu Đức Chúa Cha từ ái
Xua hết ma binh cứu giúp người.
Mùa dịch buồn trong cả tiếng chuông
Lời kinh Bát Nhã vọng đêm sương
Nguyện cầu Phật Tổ từ bi độ
Cứu sinh linh thoát quỷ vô thường.
Mùa dịch buồn trong cả ước mơ
Gởi người trong mộng chẳng mong chờ
Đời như huyễn mộng, như bào ảnh
Ảo vọng hư danh sợi khói hờ.
Mar. 27, 2020
Nỗi Buồn Vô Ảnh Vô Hình
Ngày nào cũng ở trong nhà
Hết nhìn mặt lại trông ra ngoài đường
Phố phường vắng lặng lạ thường
Không xe cộ chẳng ai buồn tới lui
Chỉ vài chiếc lá rơi rơi...
Bay bay như sắp đến thời "The End"
Mỗi lần nhảy mũi, ho hen
Lo lo như sắp đến phiên của mình
Nỗi buồn vô ảnh vô hình
Nghe như từ cõi vô minh hiện về
Cứ len lén, cứ mân mê
Nhập vào tim óc làm tê tái lòng
Nỗi buồn đâu tự hư không?
Mịt mù sương sáng, mênh mông mây chiều
Gà không gáy, vượn không kêu
Hoang vu một cõi buồn hiu hắt buồn
Ngồi hoài nhớ bạn văn chương
Nhớ người xa nhớ con đường cũng xa
Ngồi nhìn về phía chiều tà
Dưới màu mây trắng là nhà của em
Ngồi nhìn về hướng quê hương
Nửa vòng trái đất khói sương u hoài
Làm sao biết được ngày mai?
Nỗi buồn xé ruột xả hai con người
Ngồi trông về phía luân hồi
Tam thiên thế giới vọng lời chân kinh
Thoảng bên tai tiếng chày kình
Cầu xin thế giới thái bình tịnh an.
Mar 30, 2020
Đợi
Mình ta hồn võ vàng
Đợi một mùa thu sang.
Xế bóng rồi bóng xế
Hoàng hôn rồi hôn hoàng.
Dòng sông nào chảy mãi
Tình ái nào mênh mang.
Trên chiếc cầu thương nhớ
Tiếng cây buồn thở than.
Apr. 7, 2020