VÕ THẠNH VĂN




CÁT BỤI VI
(1301 - 1400)


[1301]
lối nầy chân đã vờ quên
bến nầy ai đã từng lên xuống đò
thơ nầy ai dệt trong mơ
rượu nầy ai đổ ướt tờ loan tiên

[1302]
cơn hạ bỏng - giấc hạ miên
nung khô đất hạn suốt miền nắng hoa
khói hun - nắng đổ - lửa lòa
từ sâu lòng đất chan hòa bao dung
 
[1303]
mưa trơn - nắng bụi - gió đùn
sỏi lăn dốc đá trùng trùng huyền cơ
thượng nguồn mây trải nguyên sơ
biển gào sóng dậy đẫm bờ thu phai

[1304]
hỏi rằng duyên cớ đầu thai
thưa từ vô lượng gót hài tiên nương
hỏi rằng sao luyến vô thường
thưa rằng lỡ lụy tình trường hôn mê
 
[1305]
đường đi (xa tựa) lối về
chân qua ngả ấy ê chề băng sương
một thời làm tăng giám hương
lụy em bởi điệu nghê thường thiên nhai
 
[1306]
lối rêu tình nhạt liêu trai
bước người về giữa nắng khai giấc thừa
đêm tàn - mộng tỉnh - niềm xưa
hồn ma cổ miếu nghe mưa thở dài
 
[1307]
sương khuya lạnh buốt gót hài
ta từ mạc lộ nằm dài nghe kinh
làm người (vô sự) đa tình
lỡ cưu mang quyết trung trinh một đời
 
[1308]
mồ hôi mầu nhiệm diệu vời
tưới đầm đìa đất trải phơi nghiệt nồng
môi thề thốt - tóc phiêu bồng
hương phơi lụa ghẹo - mây lồng tơ trêu

[1309]
mây giăng gợn vảy rồng thêu
bên trời rực lửa khói chiều ráng nghinh
lầu xưa có khách biên đình
nói cười sảng khoái - xuân tình đầy vơi

[1310]
đắng tình - ngọt rượu - sầu môi
bước chân lữ khách - gót đời dửng dưng
nơi đây trích địa mủ mưng
người quay gót ngọc nửa chừng khói un

[1311]
trong mơ lệ rớt cơn phùn
nến hàng hàng đổ - giọt rưng rưng rời
người về mù tít dặm khơi
có ta đứng đợi nắng ngời gót phai
 
[1312]
đợi chuông khai tịnh duỗi dài
ta che miệng ngáp cho hài lòng em
dáng ai bẽn lẽn bên thềm
đợi ta truy hỏi chuyện đêm hôm rồi

[1313]
hoa chánh ngữ nở bờ môi
vành cong tứ đại tuyệt vời ửng da
thưở em tràn ứa ngọc ngà
buổi ta mê mải chánh tà chưa phân

[1314]
đầu thai lộn kiếp bao lần
từng cơn luân vũ bần thần nhớ quên
hạc khuya về gáy bên thềm
có trăng làm chứng chờ em mãn mùa
 
[1315]
hoa thay lá đổi cho vừa
giày xơ sương hạ - nón tưa gió hè
rêu non nhú đợi nắng về
hiên đời rã rạc sầu tê giọt phiền
 
[1316]
ngủ vùi nguyên giấc đông miên
suốt mùa băng thạch thở hiền khói sương
nhặt hoa dại - đem cúng dường
khóc em lệ hóa chân thường bốc hơi
 
[1317]
con tim thống hận nghẽn lời
máu dồn nhịp ứ - hơi rời phách thưa
lệ tuôn mùa lũ đương vừa
 tình dư khoáng dật - đời thừa vàng thau
 
[1318]
chiều xưa mưa ướt đời nhau
chiều nao mưa mặc ngàn lau ven rừng
chiều nay treo võng sau bưng
chiều mai mây xế nắng bừng hạnh thôn
 
[1319]
cội mai nhị độ nở dồn
em đang mài miệt bên phồn phố xa
đèn chong - điện tắt - nến lòa
riêng ta chiêu cảm nhập nhòa sương khuya
 
[1320]
mai ngày lâm lụy tình chia
trời nam biển bắc tâm lìa pháp thân
trái đời lơ lửng phù vân
dầu khuya cạn đĩa lạc vần thơ ma

[1321]
từng phân trực cảm anh hoa
từng phần - da thịt ngọc ngà - bốc hơi
dường ta trực ngộ giọt rời
 tình dâng mật ngọt tuyệt vời dưới chân

[1322]
khuya mơ (thức tỉnh) hóa thần
thấy nghười về khóc bên sân yêu đào
liều tay bẻ khóa động vào
một bầy tiên nữ mời chào ngả nghiêng
 
[1323]
hương mầu - trầm thánh - nến thiêng
trong kinh chúa hiện nguyên hình phàm nhân
tóc người quyện rối chuông ngân
tiếng hồ cầm rót băng ngần tinh châu
 
[1324]
khởi nguyên dứt tự điểm đầu
từ chung chí thủy nhiệm mầu huyễn chân
trần truồng tắm gội pháp thân
chảy tràn siêu độ nửa phần tinh hoa
 
[1325]
đất trời thườn thượt thở ra
nghĩ ngao ngán nỗi tình xa diệu vời
đường dài - ngựa soải - cương lơi
bến sâu đò ngại thuyền rời giạt qua

[1326]
giận chi (tiên lão) nguyệt già
tháo ra buộc lại như là chuyện chơi
cuộn tơ hồng thẫm rạc rời
lại vò thêm rối bời bời hoang mê

[1327]
biển sông nhập hội ta về
như nhiên giăng khói thê thê tơ sầu
mưa sa rớt hột giang đầu
trôi xuôi - con nước gặp nhau - bãi cồn

[1328]
sương rừng rụng sữa trầm hôn
ngoại thành bụi dấy - nội đồng hồ vơi
mai sau mềm nhũn cõi đời
buông tay sờ ngực dồn hơi thở tràn
 
[1329]
bùa mê (thuốc lú) chưa tan
nửa đêm - nằm mộng mơ màng - thấy nhau
vết thương ngày ấy ngầm đau
mắt rưng dợn lệ - mày chau ngấn hờn

[1330]
từ ta vẩy mực hồng đơn
em trau son phấn tình vờn khói bay
từ ta mọt sách nằm dài
nghĩa rời am lạnh - tình cài phố hương

[1331]
tâm dâng chút lễ dung thường
dưới chân nghi mẫu giáo đường quê em
sau giờ thánh thể từng đêm
áo bay ghẹo gió - gió thèm áo bay
 
[1332]
nợ em nguyên cuộc tình nầy
mai kia hẹn trả cho đầy giấc mơ
xưa sau nào thấy bến bờ
dửng dưng giả hợp - bơ phờ tồn sinh

[1333]
nhớ ngây ngất đá rêu tình
nhớ mây hôm nọ thình lình rơi mưa
nhớ em tóc chải lược thưa
nhớ trăng phù ảnh đu đưa ngọn triều

[1334]
kể từ âu bỏ vịnh chiều
trăng cô quạnh rụng - nguyệt đìu hiu rơi
kể từ người lánh cuộc chơi
đáy sông thăm thẳm - ngọn trời thênh thênh

[1335]
càn khôn (đại địa) mông mênh
khoác chăn mây hạ - đắp mền sương đông
trăng e ấp ửng má hồng
đôi chân xuân sắc phiêu bồng dáng nghiêng
 
[1336]
mời người cạn đấu rượu tiên
uống say ngủ giấc xuân miên góc đời
đáy sông mây úa oằn trôi
gây mơ - hoa bướm tinh khôi - chập chờn

[1337]
ơn ai khép chặt môi hờn
tiếp nhau hơi thở qua cơn sóng ngầm
nghĩa ai giữ chút tình thâm
độ nhau (dẫn mạch máu bầm) về tim

[1338]
sương lối hạc - gió đường chim
bóng âu phù ảnh nổi chìm tóc tơ
bao nhiêu mộng - bấy nhiêu mơ
triều dâng gió lộng ngẩn ngơ sóng cuồng
 
[1339]
giòng sông tình sử vơi nguồn
lách qua từng chặng khe truông thác ghềnh
khúc sông (khánh tận) buồn tênh
cuối dòng cạn kiệt - đầu kênh nghẹn ngào
 
[1340]
nghe từ bụng mẹ phong dao
câu tình - câu tứ - câu chào - câu thưa
nghe lời thề mỏng bướm đưa
câu thơ (nguyệt ghẹo gió đùa) mơn man

[1341]
hải âu đục giọng sương khàn
phải chi ngày ấy đừng đa đoan thì…
phải chi thuở đó chân đi
một đường biền biệt đừng si mê thường
 
[1342]
em cây thằng thảo nực hương
ta con ong mật tìm đường bay quanh
tóc giăng - tình võng - nghiêng thành
phù hoa phơi ngấn - phù danh rụng làn

[1343]
mấy phen đá thử tuổi vàng
từng phen - vàng đá ngỡ ngàng - giận nhau
nghi ngờ lộn lẫn vàng thau
bao phen đá lỡ làm đau lòng vàng

[1344]
yêu em công đức dã tràng
xây bao nhiêu mộng võ vàng sớm trưa
dòng sông thiền lạc sa mưa
trong em thánh hạnh chảy thừa tháng năm

[1345]
kể từ nghi hoặc ghé thăm
cõi trời đâu suất mù tăm bóng người
biết đâu nhắn gởi một lời
đam mê trở lạnh bên trời quạnh đông

[1346]
mùa thơ rớt hạt phiêu bồng
nẩy chồi tuyệt bút bên dòng man khai
nụ tình kết trái hoa sai
nặng cành nhân ái - trĩu vai tâm từ

[1347]
cõi xưa thần thoại huyễn hư
nấp mây nương gió về từ thái không
tình yêu xanh - trái cấm hồng
âm thầm ý má - ấm nồng tứ môi
 
[1348]
đầy trời mây úa giạt trôi
đáy sông lụa trắng gương bồi hồi soi
sương lên - chiều xuống - rợp ngòi
tàu đi âm vọng tiếng còi tịch hoang
 
[1349]
thương nhau giấu kín phong hoàng
mắt môi hỏa diệm - chăn màn liêu trai
mai ngày (dấu ấn) nhạt phai
sương giăng lũng thấp - mây cài đỉnh cao
 
[1350]
thơ đong - chữ rớt - mật trào
tình xiêu mực đọng - tứ cao bút ngần
chân về lối cũ phân vân
thầm nghe sương rụng bần thần ngõ rêu
 
[1351]
trăng soi sữa đọng ý chiều
chút màu tan hợp rong rêu trôi về
từng con sóng vỗ thê thê
ru ai khóc ngất bờ đê giọt tràn

[1352]
từ tim máu chảy bàng hoàng
thịt da lên tiếng rộn ràng từng phân
hoa tay - bắt ấn - niệm thần
yểm trù nhau giữa muôn phần đắng cay

[1353]
người đi biền biệt dấu giày
cánh chim hải yến ngang mày vụt qua
bao mùa kiết hạ tàn hoa
dấu xe hạnh ngộ sân ga ngóng mòn

[1354]
tiếng chân vọng tưởng dội hồn
thiết tha như nắng phố phồn lên hoa
áo em viền tím yên hà
guốc reo hẻm muộn - tóc pha lối buồn
 
[1355]
bởi em thác đổ mưa nguồn
giọt say tỉnh thức chợt tuôn lệ dầm
khởi trong ba giới duy tâm
khởi từ vạn pháp mê lầm nghiệp chung

[1356]
giấc khuya chăn chiếu lạnh lùng
mắt môi hờ hững trên từng phân da
em đi son phấn nuột nà
cánh chim trốn tuyết giang hà hoài trông
 
[1357]
hoặc còn - hoặc có - hoặc không
sáng trông hơi thở - chiều mong nụ cười
ngắn ngày dài mượt mấy mươi
dịp vui pháo nổ úa tươi phù trầm

[1358]
lời trăng tỏ - câu nguyệt thầm
rượu cay nồng giọt - lệ tầm tã rơi
vành tang hương đẫm rã bời
động sương niêm khóa - cửa đời cài then
 
[1359]
suốt mùa luân lạc buồn tênh
long đong bao bận - lênh đênh bấy lần
giọt trôi sóng nước ngỡ ngàng
bèo sông ngơ ngác - lá ngàn ngu ngơ
 
[1360]
hong lệ đợi - giấu môi chờ
lầu không én liệng - phòng hờ nhện giăng
xa người trở vội mùa băng
sầu tim tím thẫm - buồn dằng dặc xanh
 
[1461]
gót người nào biết mối manh
vai người đẫm ướt trăng xanh dịu nồng
tóc em gió thốc phiêu bồng
trăng đồng ấp rạ - sương đồng ủ rêu

[1362]
một đời trôi giạt lêu bêu
nửa gào trăng huyết - nửa kêu sóng bầm
chờ mai suối chảy mạch thầm
guốc ai âm vọng nẩy mầm sen xưa
 
[1363]
chờ chuối lớn - đợi mưa rây
gầy thêm trúc bạch - chở đầy thanh phong
mây qua để dấu vườn lòng
ve sầu nhánh liễu hát rong rao tình

[1364]
tìm trong lòng đá kiên trinh
uy nghi kinh điển - diễm tình phong dao
nhụy rưng - sữa chảy - mật trào
chứa chan thùy lệ - ngọt ngào mắt môi

[1365]
biếu em nguyên cả ngọn đồi
nhỡ sau không được như lời trối trăn
đời lơi lỏng sợi xích thằng
về rừng chiều ngóng bằng lăng tím hồn

[1366]
trao người linh diệu pháp môn
cậy em uốn lưỡi thông ngôn cho đời
mây trôi cuối tận chân trời
ta về am nhỏ bên đồi hoang khai

[1367]
bên trời mộng ngát hương phai
phút giây ngái ngủ trên đài tháp xưa
bèo trôi - sóng giạt - mây đưa
tóc dày đầu gió - mi thưa cuối dòng
 
[1368]
hành hương về tận quán lòng
nẻo thôn u tịch bướm vòng quyện chân
gập ghềnh diệu hữu chân tâm
giang khê bao chặng - hải tần mấy truông

[1369]
nhiếp tâm - niệm chú  - thỉnh chuông
nhẩm câu thi kệ ngân buông bước dài
hài gieo - rêu gội - âm phai
đẫm lầu đãi nguyệt - ướt đài nghinh phong

[1370]
nâng niu dây xích vàng ròng
trói ta vào mối bòng bong tơ vò
cát từ nhẹ dạ so đo
bụi vì lạc lối lần mò đường ra

[1371]
ta hoài nghi chính tâm ta
nửa che diệu hữu - nửa nhòa chân không
nửa vờn khói đá mênh mông
nửa tâm băng tuyết - nửa hồn tro than
 
[1372]
khuya về nhẩm đọc ko-ran
âm vang (súng đạn rần rần) đinh tai
thoáng nghe thần thánh thở dài
bỗng từ hoang lạnh tiếng hài em khua

[1373]
ta con hạc bệnh bốn mùa
rừng khô lá cháy - đầm mưa cỏ lầy
tháng ngày ngần ngật nắng ngây
rã chân bỏng sớm - gầy vai ướt chiều

[1374]
xa nhau mấy nhịp phong kiều
mà trong hơi thở tưởng chiều gió lên
trầm phù bến lạc lênh đênh
trùng trùng tương biệt - mông mênh biển cồn

[1375]
ta tên khổ hạnh sa môn
chiều mang thiền kệ ghé thôn đổi trà
có em ướt mượt da ngà
đôi tay thí chủ nhập nhòa trăng lên

[1376]
ai rằng nhớ - ai rằng quên
ta rong rêu giạt bồng bềnh biển khơi
ai từng gọi - ai từng mời
am ta giữa chợ chân đời đạp xiêu
 
[1377]
đồi nghiêng hứng nắng rơi chiều
mây nghiêng chẻ bóng tịch liêu trong hồn
triều lên – rẽ cát - chia cồn
trăng khuya dọi sáng âm hồn kêu sương

[1378]
hoa tàn ngát thoảng u hương
trăng vàng châu thổ ngậm sương giang đầu
và em (ngày ấy) qua cầu
thoảng bay hương phấn tình nhàu cỏ tranh
 
[1379]
thưa em sự thật rành rành
cơ duyên chừng ấy thôi đành ước suông
xin yêu tàn cụm nắng hồng
nâng niu từng chút phiêu bồng viễn khơi

[1380]
gọi hồn cố quận mòn hơi
mắt trầm hôn đợi - tim bồi hồi mong
cánh chim trốn tuyết long đong
bên trời biền biệt vắt lòng quặn rưng
 
[1381]
mời em về chủ hội mừng
cho trăng tụ sữa - cho rừng đọng sương
xin em giám tửu hý trường
chứng hồng môi gởi - nhận hường má trao

[1382]
gió trăng là gió trăng nào
trăng tràn cổng bắc - gió vào cửa nam
mời người một giải hương lam
đèn sân si múa - bấc tham ái vờn

[1383]
nhục vinh bóng nước chập chờn
ghét yêu sương loãng - dỗi hờn mây tan
hoa đêm chợt nở chợt tàn
héo hon mộng mị - úa vàng chiêm bao
 
[1384]
lập xuân giấu nậm rượu đào
tay chia ngõ trúc - mắt chào xóm hoa
môi trầm - ngực ngải - bùa ma
yêu em luyện phép dạ xoa linh phù
 
[1385]
người đi ngập mộng sa mù
đôi tay chín ửng ân thù thuở xưa
lối về hoa rụng lưa thưa
mưa chào ngõ vắng - gió đưa hẻm buồn

[1386]
sơ hoang lũ ngập khe nguồn
từng dòng tiểu ngã chảy cuồn cuộn xuôi
rồi mai nghìn nước bốc hơi
chan hòa đại ngã - bời bời tư tâm

[1387]
xa nhau ước kín mong thầm
mây xây thiên ấn - trăng dầm trà giang
mai sau tình chắc lỡ làng
trăng ngoan sữa giọt mật tràn phố sương
 
[1388]
em thoang thoảng dịu trầm hương
má lan mộc dược - môi đường mật ngon
chà là đôi cánh tay thon
chân thoăn thoắt lượn linh dương sườn đồi
 
[1389]
thưa em là ảo vọng thôi
phút giây hiện tại đâm chồi chân thân
con ong cái bướm lượn vành
nên người luyến tưởng chuyện hành hiệp xưa

[1390]
em về theo dấu mây đưa
có ta thao thức đợi mùa hồng băng
người về giấu nửa vành trăng
làm gương bán nguyệt soi vằng vặc tâm
 
[1391]
gió qua thoảng rớt hương trầm
lời em ngào ngạt dư âm sóng trào
thiền trà ấm mọng môi trao
men ngây ngất tỏa - hương ngào ngạt đưa

[1392]
tím tê ngọn cỏ gió đùa
lả lơi phấn thải hương thừa bao phen
dường vẫn lạ - dường chưa quen
bướm run cánh mỏng - ong chen lưng gầy
 
[1393]
mai nầy tóc gió thôi bay
em (tuyên vĩnh thệ chạnh ngày sầu) đi
tâm từ như núi tu di
xôn xao lối mộng - rầm rì trăng sao

[1394]
câu thơ nồng chuốt bồ đào
cho em má ửng môi trào mật thơm
tay run - rượu lạnh - tóc vờn
tóc xanh phơi phới - má hồng mơn man
 
[1395]
người qua lối cỏ hoa vàng
ta qua ngả ấy ngửa ngang một đời
em qua vườn mộng trăng ngời
thơ qua cửa hẹp rạc rời vần gieo
 
[1396]
chiếc thân tứ đại khói treo
tình nào mây nổi bọt bèo bến sông
công - hầu - khanh - tướng - bèo - lông
rã tan băng lạnh nắng hong đầu ngày
 
 
[1397]
nhớ em ta tiếc dấu giày
búp non cửa động xanh hoài trân gian
sương qua luyến nhớ non ngàn
mây giăng thầm ngại lỡ làng tình trăng

[1398]
dáng cao tùng bách ly-băng
rợp che sồi quý ba-san nhiệm huyền
từ cao đỉnh núi trầm thiêng
hốt nhiên đốn ngộ phấn triền miên rơi

[1399]
mắt người lệ rã mi phơi
say tình thế thái - cay đời ngửa nghiêng
thương tan - trắc trở - lụy phiền
xanh xao từ cõi như nhiên diệu mầu

[1400]
nghiệp đi dìu quả theo sau
chân tâm - chân tính - chân cầu - chân em
nghiệp thân - đọa kiếp - say mèm
ta và em cũng rối bem nghiệp đời

 

  Trở lại chuyên mục của : Võ Thạnh Văn