VÕ THẠNH VĂN




CÁT BỤI VI
(1401 - 1500)


[1401]
em lạc ta giữa mê rời
ta vong thân giữa rối bời tâm hư
mình lạc nhau giữa nhất như
đời vong thân giữa ngôn từ hỗn nguyên

[1402]
nghìn xưa tánh vẫn ẩn tiềm
cung lòng hóa đá - đường tim mê hồn
chùm môi vỡ trận cười giòn
cánh cong tròn trái bồ hòn chát chua
 
[1403]
sáng như đỉnh tuyết đầu mùa
gió trêu mặc gió - trăng đùa mặc trăng
dửng dưng đá dựng đất bằng
như như tuyết trải - hằng hằng băng phơi

[1404]
ta tìm em giữa mê đời
em tìm ta giữa rối bời cát hung
 gặp nhau mình trải phế hưng
 gặp ta đời nổi trùng trùng uyên nhiên

[1405]
rừng sâu độ dữu sương tuyền
vẳng khua y bát mật truyền chân nhân
bước nương bát nhã trăng ngàn
tăng kinh gió quyện - thiền sàng mây xê

[1406]
chân cầu sương rụng mê mê
người qua trao gởi câu thề xanh xao
em về từ bến nước nào
còn thơm hơi thở má đào ửng bông

[1407]
người về giữa cuộc phù không
trăng tang hải gót phiêu bồng động xanh
mỹ nhân chi mộ triền hanh
đèn chong hải phố ngọn ngành triều vơi

[1408]
pháp luân bánh đổ dốc đời
đất nghiêng chao đảo tiếp thời man khai
sân đình nở rộ hoàng mai
riêng ta từ đó đầu thai một lần
 
[1409]
tìm về nguồn cội tiền thân
đáy sâu huyệt lạnh đục ngần vàng thau
bản lai (diện mục) phai màu
lạc nhau ngọc vỡ châu nhàu cội căn

[1410]
duyệt kinh thứ luật trong chăn
có em nằm cạnh cằn nhằn vu vơ
nửa khuya ngái ngủ dật dờ
bóng tường chợt hiện lờ mờ môi-sen

[1411]
hoàng lâm u mặc dường quen
con đường hành khước phận trăn trở mình
xếp trang áo nghĩa chân kinh
làm xuồng không đáy độ tình qua sông

[1412]
quai thao nón nổi cầu vồng
mực xanh - áo trắng - thư hồng - anh khoa
tình em nụ đẹp nõn nà
rắc trăng đầu núi - rải hoa giữa đồng

[1413]
đáy ao biêng biếc mây lồng
biển cồn thăm thẳm thuyền không bến bờ
nghìn năm huyễn mị không ngờ
chiêm bao nửa giấc - mộng mơ nửa hồn

[1414]
trăng lên vướng nhánh ngô đồng
hình nghiêng suối tối - bóng lồng lạch đêm
đèn khuya dã dượi bên rèm
em thao thức đợi mắt nhèm nhẹm hoen
 
[1415]
soi gương tìm sợi tóc quăn
nhờ người tay kéo dài dằng dặc xa
nghìn sau tóc đẫm trăng ngà
có ta ngồi nhớ chuyện là lượt tơ

[1416]
đèn khuya - mài lệ - chép thơ
tiếng hài lẳng vọng đôi bờ thanh tân
nến chao đảo - mực ngại ngần
từ trong lư cũ khói trầm bay hơi
 
 [1417]
có ai há miệng hỏi trời
buồn tênh đá ngáp giữa đời phế hưng
thân danh (lâm lụy) nửa chừng
trong tâm chợt tắt một vừng triêu dương
 
[1418]
ăn xin mẩu thuốc bên đường
hút say nửa điếu ngập ngừng lại thôi
nửa nghe đắng nhạt đầu môi
nửa dường nhờ nhợ như hồi vắng em
 
[1419]
hẻm chạng vạng - lối nhá nhem
tiếng chân khua động tèm lem ngõ đời
cuối thôn nhịp võng à ơi
ca dao thấm ngọt tình ngời liêu trai

[1420]
tuyết đời thấm lạnh gầy vai
mưa đời ướt đẫm chân hài thêu hoa
một nghìn năm nữa trôi qua
tiếng chuông đồng vọng âm ngà chạm mây
 
[1421]
lân đài kinh khuyết còn đây
một thời lẫm liệt vùi say chiến bào
ta qua ngả nón xin chào
tay cương ngựa lỏng - mắt hào lũy sâu

[1422]
giấc mơ ướt đẫm trăng nhàu
đường về quê ngoại qua cầu bằng lăng
mấy mùa chinh chiến trôi phăng
ruộng tam hân khói mờ giăng bao lần
 
[1423]
mai sau rũ sạch nợ nần
vay từ vô lượng - trả dần muôn sau
hợp tan mấy kiếp rụng sầu
phát ngang thác lũ - khởi đầu giang biên

[1424]
cơ hồ cánh hạc chao nghiêng
tiếng trong như gió qua miền phù không
cóng đầu cánh - run ngọn lông
tỏa hơi thở nhẹ trăng đồng lụy sương

[1425]
ôi em hoành tráng dị thường
cổ dường khe sáng - mắt nhường hồ khuya
nước phân hai ngả đầm đìa
sông chia đôi nhánh xa lìa thân tâm

[1426]
ôi em hạt bụi ưu trầm
trôi qua mấy độ trăng ngần giọt riêng
nầy em hạt cát ưu phiền
về đây chay tịnh đền thiêng tháp mầu
 
[1427]
trời mùa trở bấc mưng ngâu
ta mùa tụ tán hẹn cầu lách lau
em mùa trăng khuyết quằn đau
chim mùa hồng thủy lên tàu sương băng

[1428]
rằm về rừng mở cổng trăng
suối khai mạch vực - thác giăng đá sườn
khe tháo gió - động vỡ hương
góc rừng u tịch - mười phương ngậm ngùi

[1429]
nụ môi trầm ngải chín mùi
khoai môn đêm ấy ngọt bùi bát cơm
giấc nam kha vầng bếp rơm
thấy trong hư ảo còn thơm phấn nồng

[1430]
dường gần - dường có - dường không
lòng ngơ ngác đợi - chân mông lung về
dù mai mù mịt sơn khê
lạc nhau vạn dặm lời thề xanh xao

[1431]
nghe từ bụng mẹ ca dao
nên em cười nói ngọt ngào thanh tân
nên em môi mắt trong ngần
nên em xuân sắc xuất thần hóa tiên

[1432]
tìm em học nghĩa kinh hiền
theo về cuối chợ lòng miên man sầu
bỗng dưng héo nụ hôn đầu
trăng lơ lửng dọi chân cầu thang rêu
 
[1433]
ta nghe giọng đọc kinh chiều
tưởng môi mắt rụng ít nhiều lẳng lơ
từ trời rớt hạt sương mơ
tháp chuông ngân tiếng đồng ngơ ngẩn hồn

[1434]
người về bóng lả hoàng hôn
tay nâng bát nhị pháp môn sáng ngời
cùng thái cực - tận đạo trời
lẽ hư vô mật truyền đời triết ngoa

[1435]
đẹp xinh em tựa thiệt sa
má hây trầm quý - răng ngà voi thiêng
da ngăm (sậm nắng) bưng biền
tóc đen nhánh hạt ngọc huyền khuê châu

[1436]
tạm trưng biện chứng giải cầu
khỏa che thân thế trà lâu tửu đình
khuya tanh ngõ hạnh lặng thinh
một con dơi lạc thình lình bay ngang

[1437]
mai sau cầm chắc lỡ làng
mai sau sông lạc bàng hoàng trôi xa
mai sau nước mắt nhạt nhòa
mai sau động đá mây lòa tinh khôi

[1438]
gió về từ hướng chân đồi
kinh qua cổ lụy thẫm đôi môi chờ
 cát trầm luân - bụi bơ vơ
vì nhau rối mấy đường tơ chỉ hồng

[1439]
giờ thiền quán - quên dụng công
ngắm em tắm nắng tồng ngồng bãi xanh
lụy em hơi thở thập thành
thoảng hương da thịt nồng tanh son vàng

[1440]
mây theo gió nội lang thang
không phương - không hướng - không đàng - không nơi
ngu ngơ như thuở yêu người
một con nhạn lạc cuối trời lẻ bay

[1441]
nhục thân hiển lộ mi mày
bụi trôi dờ dật - cát bay mịt mù
buồm về từ cõi thâm u
thuyền về từ vịnh diêm phù dặm khơi

[1442]
điêu ngoa chi để miệng đời
lẳng lơ chi để máu rơi từng dòng
tính toan chi mớ bòng bong
mốt mai đời sẽ quặn lòng ăn năn

[1443]
gần nhau lạnh ngắt chiếu chăn
duyên do chỉ cách một lằn sân si
tìm nhau mộng dấy tương kỳ
lạc nhau trọn kiếp hồn phi phách rời

[1444]
tấm thân hy hữu tuyệt vời
ân triêm phụ mẫu một đời tài hoa
nước non hun đúc nuột nà
nợ thêm sông núi chan hòa hạo nhiên

[1445]
chiều ra vịnh đọc thi thiên
chân trời ẩn hiện cánh thuyền viễn mơ
buồm xây gió - nước dựng bờ
 kinh ngân chúa hiện lờ mờ trên không

[1446]
nợ nhau nguyên một dòng sông
băng trinh (con nước ngọn nguồn) quê xưa
bờ trăng - hương cỏ - bóng dừa
chờ nhau tắm mát lưa thưa gió về

[1447]
đành em ngón muốt mân mê
trưa trau chuốt lục - chiều se sua hồng
đành ta gió bắc mưa đông
sáng rừng tục ngữ - khuya đồng phong dao

[1448]
hài thêu - đai ngọc - cẩm bào
phong lưu - tài tứ - dạt dào - thư si
tiểu xuân tiết - hào sảng thi
sông chia - suối cạn - tình đi - khói dời

[1449]
vành tim sáng rực mặt trời
một rừng chân lý rạng ngời nguyên khôi
gò cằm - ao mắt - rừng môi
hai vì tinh đẩu - một đồi cát dương

[1450]
trao em nhẫn đính kim cương
bới từ lòng đất vô thường kết tinh
tụ từ âm khí anh linh
kết nguyền ngọc ẩn - quyện tình ngọc vương
 
[1451]
trao em quà lễ dị thường
bới từ lòng đất miên trường tỷ năm
một làn khói quyện đông xanh
dâng nhau cho trọn mối manh tơ hồng

[1452]
tình em sa mạc nực nồng
khiến linh dương lịm - xui hoàng dương say
mắt - môi - mũi - má - mi - mày
gió chiều hy lạp lắc lay đỉnh sầu

[1453]
lãnh sơn phun lửa nhiệm mầu
chiều rơi (sương đẫm nham đầu) khai truông
từng dòng phún xuất thạch tuôn
từng hàng tình ứa - từng chương sôi tràn

[1454]
hôn trần - vọng tưởng - hoang mang
dáng em qua cửa bàng hoàng chân theo
lụa giăng - tơ bủa - yếm đeo
ai neo tình võng ngập đèo mù sương

[1455]
tiễn bến sông - biệt khúc đường
đành thôi tống tửu đình trường rượu suông
biệt tửu rót - biệt thi tuôn
ngựa lồng dặm khuất - vó cuồng nẻo xa

[1456]
nghe tin đề-cạt ghé qua
hỏi han kinh sách trăng tà công danh
hỏi thăm phù mộng mấy tầng
hỏi xem kim cổ mấy lần huyễn hoang

[1457]
đêm nghe ma ngáy bàng hoàng
 sau lưng mộ chí - trên hàng sung xanh
mưa khuya rắn gáy lay cành
ngỡ hồn thiên cổ về quanh miếu thần

[1458]
trong mơ trở giấc tần ngần
sương viền mép cỏ - mây vầng am tranh
mưa rơi lệ giọt long lanh
căn cơ ta rõ - ngọn nguồn người hay
 
[1459]
ai nhồi ác hạnh trên tay
thức đêm tính toán - thức ngày phân bua
rồi mai tình chết cuối mùa
người buồn kết sổ hờn thua phận mình

[1460]
khuya nghe hài cốt trở mình
đáy hoang mồ lạnh hậu đình lăng hoa
gió lên buốt cóng hồn ma
từng đêm (trôi giạt sõng soài) hôn mê

[1461]
mai kia mốt nọ guốc về
thì thôi chuyện ấy không hề vấn vương
bến sông - trăng nước - mù sương
thì thôi - như chuyện hoang đường - dửng dưng

[1462]
chim qua lối cũ ngập ngừng
tưởng xưa chút nghĩa đong chừng ấy thôi
thân tâm sao vẫn bồi hồi
chút duyên ấm lạnh đành thôi hững hờ

[1463]
hoa vàng lác đác trang thơ
dòng kinh ẩn hiện nhạn mờ cánh qua
mực đặc quánh - nét nhạt nhòa
tàn đêm (rã nhụy rụng hoa) bên thềm
 
[1464]
khép từng đêm - mở từng đêm
gió muôn dặm nổi đau thêm một niềm
sầu mông - trầm quạnh - phiêu nhiên
hồng cau nụ muộn - xanh phiền trái ưu

[1465]
con tim nào ủ oán cừu
mắt môi má mọng ấp ưu tư hoài
chút tâm hiển lộ nét ngài
mắt sâu hố thẳm - mày dài dặm khơi

[1466]
bởi ta hội ý quên lời
nên em gieo vội nụ rời tứ thơ
tay tiên ghi chép bâng quơ
rơi tình tứ lạ trên tờ tâm không

[1467]
tóc em nắng rợp phiêu bồng
nhện giăng gác lạnh - gió lồng mái âm
môi ai trổ vội nụ bầm
sương rơi hẻm tối - mưa dầm phố đen

[1468]
điều thân ngồi thế hoa sen
ta nghe máu chảy rối beng trong hồn
cắn răng giữ chút môn phong
cõi lòng lãng đãng ngập dòng chân thân

[1470]
nửa khuya gió chợt thì thầm
rằng trăng lữ khách tự trầm bến vong
đèn khuya gác lạnh lùng chong
từng đêm nghiêng mộng chờ vòng tay ôm

[1470]
sao mai thức đợi hừng đông
đợi nhau băng lạnh trên vòm trời phai
chân ai khua động sen hài
vàng trong mấy cõi giờ mai một rồi
 
[1471]
vết đời ngọt đắng mắt môi
đường mi má mỏi chân đồi hoang si
động mày thẫm ngát nhu mì
hở vành - chúm chím - thầm thì - tư riêng
 
[1472]
người về lối mộng trăng nghiêng
ta về hẻm cũ mây phiền giăng theo
tuần sơ nguyệt - cử trăng treo
đêm khuya ngọn đỏ hắt heo nến tàn

[1473]
người về hoa lá hoang mang
dấu chân vướng nguyệt - môi làn đẫm sương
hài khuya tiếng dội chân tường
cầu thang năm cũ khai đường chiêm bao

[1474]
trong tâm tạp niệm xì xào
ngoài song ý gió thì thào nghe chăng
câu kinh thánh phụ trối trăn
lời thơ tử ngữ rã băng từng giòng

[1475]
trong mơ gặp lại tử phòng
về dinh tể tướng đòi phong công hầu
mộng là đây - thực là đâu
nguyên huân - hãn mã - khanh hầu - sử xanh

[1476]
vết đao mưng mủ chưa lành
lưỡi gươm nghiệp chướng nhờn tanh máu thù
bàn tay rờn lạnh băng mù
nực nồng khuya loạn - thâm u đêm cuồng

[1477]
mắt môi ủng nước mưa nguồn
ứa tràn ngõ ngách phân vuông nẻo đời
hương trầm uất giọt trong nôi
suối ta cạn kiệt - suối đời tạnh khô

[1478]
yêu người tận đáy tim thô
phan - duyên - thanh - sắc - sông - hồ - vàng - thau
liếm môi - ướt mọng - ráng nhàu
qua cầu gió thốc ai chau mống mày
 
[1479]
dật dờ - hương tỏa - trầm bay
chiều hong tơ lụa - đêm vày rêu nhung
tưởng mai cát bụi tương phùng
ai ngờ đất trích trùng trùng sương phai

[1480]
lung linh bọt nước sắc tài
soải chân đuổi bắt miệt mài si sân
nghìn năm hồ dễ một lần
mơ ngây ngất mượt - mộng cằn cỗi khô

[1481]
cám ơn người nụ mai thô
cánh vàng nở vội kịp phô nét gầy
tuyết mùa đông chí buốt rây
tình se sắt lạnh - tứ ngây ngất nồng
 
[1482]
gõ xương lạnh - phát tiếng đồng
niệm câu thần chú yểm dòng tử sinh
nụ đào (môi má) mượt xinh
mai sau trắng bạch búp tình tự xưa

[1483]
thềm trăng chếch - võng gió đưa
chiều dâng giọt lịm - đêm mưa hạt ngần
tiếng kêu thảng thốt dạ cầm
dã cồn cát động - hoang đầm bùn trôi

[1484]
đóa vô ưu nở hồng môi
bướm ong giác ngộ bồi hồi ghé thăm
xuân tiêu rạng rỡ trăng rằm
hạc thần trằn trọc giấc thần mơ xưa

[1485]
trao em kinh luận đại thừa
chép thêm thập giới để ngừa sân si
nhắc em điển luật hành trì
từng đêm tụng áo nghĩa thi đợi mùa

[1486]
xanh như cỏ chỉ gặp mưa
vàng như tình thuở giao mùa đầy trăng
lạnh như sương ngậm giang đăng
tối như nguyệt tận tinh băng cuối trời
 
[1487]
hoa tàn sơn động trần phơi
cung vàng điện ngọc ngút vời xa xăm
gót hài huyệt mộ ngân vang
nửa đêm kêu réo sao bàng hoàng sa

[1488]
phải ta (muôn thuở) là ta
mà sao gang tấc biệt xa nghìn trùng
phải em (một buổi) trùng phùng
mà sao nghìn dặm mịt mùng phút giây

[1489]
thiên đường địa ngục trầm ngây
tấm thân giả hợp phơi bày oan khiên
cơn mê dài giấc đông miên
gió ươn - mưa ủng - mây nghiêng - sương nhòa

[1490]
núi khoe tuyết - rừng khoe hoa
tàn bao nhiêu mộng vẫn là cơn say
tình cầm - nghĩa mượn - ân vay
hoa tàn mấy kiếp chưa dày dạn sương

[1491]
linh quang sáng cõi chân thường
mặt trời trí tuệ tỏa hương kim bồng
hoa ưu đàm ngại trổ bông
nghìn năm chợt bắt chợt buông pháp mầu

[1492]
hỏi rằng cầu đạo từ đâu
thưa rằng bên núi khê đầu tiên am
hỏi rằng sao mặc già lam
thưa rằng cầu đạo thử làm sa di

[1493]
trăng từ ngậm tủi ra đi
người từ ngán ngẩm thị phi miệng đời
tiên từ lạc động hoa rơi
mây từ xa núi chơi vơi dặm miền

[1494]
giấc trưa mộng thấy ngũ viên
mấy đêm thao thức tóc tiên trắng ngần
mồ cha anh vẫn còn xanh
sao hồn sông núi biệt tanh dấu người

[1495]
trong mơ nghe ấm giọng cười
vút nghiêng cánh hạc qua trời chớm thu
ráng hồng (ngọt ửng) biên khu
lạnh chao một thoáng sương mù giăng giăng

[1496]
kể từ con nước trôi phăng
biển mông lung quạnh - sông dằng dặc se
nước trong - trăng hiện - gió về
mây qua - trăng khuất - băng che - sương gầy

[1497]
áng mây đưa lối ban ngày
đêm thâu cột lửa ngùi cay mắt chờ
một vùng hứa địa mượt tơ
nước cơn hồng thủy lụt tờ thánh kinh

[1498]
mấy lần gõ cửa tử sinh
vọng vang dao búa - rập rình đao cung
bao phen sinh tử trùng phùng
hẹn em bến mộng mông lung cõi ngoài

[1499]
phận ta cát sỏi mệt nhoài
chờ em vãn hạ - đợi người cuối thu
tịch - nhiên - hàn - mặc - linh - u
vành trăng giả tướng ngục tù chung thân

[1500]
ta viên đá lạc tần ngần
nửa khuya nằm mộng bần thần gọi tên
rằng thương - rằng nhớ - rằng quên
gieo neo đọt gió - chênh vênh nụ mùa
 
 
phù hư dật sĩ
VÕ THẠNH VĂN

  Trở lại chuyên mục của : Võ Thạnh Văn