VÕ THẠNH VĂN

Kinh Vô Thường
Cát Bụi



[161]
vì ai gió dậy phương đoài
trăng chia ải bắc - sao dời biển đông
đáy ly ngọt đắng rượu nồng
đường xưa nở rộn pháo hồng vu quy

[162]
người về thôi cứ về đi
giang tay bắt mộng xuân thì vờn bay
ta về tình trắng đôi tay
trân tàng chút mộng ngùi cay nỗi đời

[163]
cánh hồng bướm phượng gom lời
thầm thương trộm nhớ diệu vời xa trôi
từng dòng thương nhớ chơi vơi
từng trang (chữ rã mực rời) giấy thơm

[164]
nụ vàng búp ngọc vừa đơm
trên cành nhân bản lá mơn lọc lừa
yến oanh gọi gió rây mưa
đài hoa kiêm ái cũng vừa tàn theo
 
[165]
từ ngày nhánh mộng vừa gieo
bướm ong về đậu cuối đèo trông sang
áo bay ngất rợp chiều vàng
 tóc bung theo gió lỡ làng từng thu

[166]
trên yên xõa tóc niệm phù
kêu mưa - hú gió - thần tru - nguyệt rằm
sấm rền trời đất mù tăm
cát bay đá chạy dặm ngàn thâm u

[167]
võng treo gió lộng vô ưu
ru em đẫy giấc oán cừu thâm căn
dấy từ tâm thức ăn năn
hoa bâng khuâng trắng mộ phần thụy miên

[168]
phong trần - phiêu sái - như nhiên
khóe cay khuya rợp tóc huyền lẳng bay
mắt sâu (từ độ) ngủ ngày
từ thời khóc mướn thương vay chuyện người
 
[169]
sao rơi - gió dập - mây dời
tuyết sa lệ đổ ngập đồi trượng nguyên
cơ trời khứ tựu oan khiên
ba quân ngơ ngác - khuôn thiên xoay vầng

[170]
bút mây vẩy gió phê vân
uyên nhiên giây phút xuất thần tinh khôi
trùng trùng - vân vũ - điện lôi
đất trời tứ pháp luân hồi mưa sa
 
[171]
khói ru đẫy giấc giang hoài
nửa gần gang tấc - nửa xa mịt mờ
trăng nam kinh dáng bơ phờ
về soi phố lạnh vàng tờ thư xanh

[172]
rã rời mộng mị thâu canh
nồi kê chín tới ngún cành đam mê
môi nào chín đỏ bội thề
tóc nào lồng lộng chiều thê thiết dài
 
[173]
treo sinh tử giữa lòng tay
nhất như một tấm lòng chay tịnh đầy
trái đời chín rụng oằn vai
tế bào phân hoại sốt ngày lạnh đêm

[174]
từng hơi thở vẫn còn em
chợt đi chợt đến mộng thèm ái ân
 đồi thu tuyết phủ trắng ngần
dáng ai ẩn hiện từng phân da ngà

[175]
đã xảy ra - chưa xảy ra
như bèo như bọt như là chiêm bao
ngày lại ngày cứ lao xao
như mây khói tụ - như bào ảnh tan

[176]
trong tâm mọc nhánh trúc vàng
trong ta em sáng trăng bàng hoàng soi
trên cành mộng nở vì sao
sao băng đầu rẫy - mưa rào cuối nương
 
[177]
trang nghiêm cõi mộng dị thường
dáng ai phiêu hốt dạo vườn trăng xưa
tóc xanh mượt chải lượt dừa
gót quen từng dạo giàn dưa giậu cà

[178]
hài tiên gieo phấn lượt là
áo tiên bay cõi ta bà bụi vương
môi tiên thơm dạ lý hương
tay tiên chép rã vô thường thư si

[179]
trong mây mù có từ bi
trong băng tuyết có kinh thi bút thần
lệ người hóa giọt thủy ngân
trong cơn mưa đá ẩn thân tỏ tình

[180]
ngày em thề thốt băng trinh
khung trăng vĩnh thệ trụy tình chứa chan
trong mơ hoa đợi sương ngàn
trong cơn lâm lụy lệ tràn ướt ngôi


[181]
ngày mai cát bỏ đi rồi
bụi bơ vơ ngóng từng hồi chuông không
tiếng kinh đọng giọt tơ đồng
trăm năm tri kỷ khóc hồng nhan phai

[182]
vữa tàn bến cũ xuân mai
trăng khoe áo cưới lạnh hài đẫm sương
đưa em mấy thuở hoa nhường
hẹn người mấy bận bướm thường thở ra
 
[183]
nửa lời thề thốt bay xa
 say mê phù phiếm lượt là xiêm y
niêm lòng phong kín xuân thì
trề môi khép mắt thị phi miệng đời

[184]
câu kinh rụng tiếng không lời
hồi chuông thỉnh giáo không nơi dội về
giọng ca thánh nhạc trầm mê
ru người xây mộng ê chề cõi mơ

[185]
mở vành tai dại ngu ngơ
giọng người hát ngọt bâng quơ dị buồn
khoa tay bắt ấn mười phương
một con nhạn lạc kêu sương cuối trời

[186]
trừng đôi mắt đục ngắm đời
áng mây ngũ sắc chân trời giạt xa
ai hoang phí giọt ngọc ngà
tiếc thương thẫm mắt - u hoài nhạt môi

[187]
thác nguồn cát cuộn bụi trôi
rẽ trăm nhánh úa chia phôi mây vầng
bởi từ cát bụi phân thân
vai chùng trĩu nặng nợ nần người tha

[188]
mặt trời lỡ thụ thai ta
nên em đầy ắp lụa là phấn son
lối về ngựa nản chân bon
nghiêng ly rượu đắng đáy vờn dáng ai

[189]
nụ hôn dạo ấy chưa phai
dấu son tình mộng chờ ngai phong hoàng
cũng vì bước hụt long đong
còn đâu má nõn mà hong chung tình

[190]
nửa đêm bắc đẩu trở mình
mười phương chư tổ vô tình toả hương
sao khuya thức đợi triêu dương
từng dòng thánh sử ngọt đường sao băng

[191]
tiếng ai đập lụa cồn trăng
lao xao sóng cuộn đá lăng loàn chờ
tiếng người xé lụa đêm mơ
trữ la bến cũ bơ phờ nước xuôi

[192]
hồng nhan tri kỷ giao bôi
dấu xưa mấy thuở mắt môi đắng tràn
đợi nhau tròn cuộc truy hoan
lạc nhau ong bướm bàng hoàng như nhau

[193]
bàn tay hóa chủ nhiệm mầu
đúc cung tiên đảo - dựng lầu thiên thai
ta nằm mơ thấy bồng lai
 người về ru ngọt giấc dài chiêm bao

[194]
từ tâm trổ nhánh trúc đào
chứa chan nghĩa biển - dạt dào tình sông
duyên xưa nguyệt lão tơ hồng
chăn đơn đắp vẹn - rượu nồng uống chung

[195]
từ đêm bão nổi trùng trùng
từ em sóng dậy chập chùng biển tâm
từ chớp lạch - đến mưa giông
từ mùa nước lũ băng đồng du phương

[196]
từ hoa muộn nở sân trường
em so đo chút phấn hương dư tàn
từ ta ngái ngủ miên man
nên đêm cổ tích dối gian chợ đời

[197]
rồi mai góc phố chân trời
lạc nhau tình đẫm lệ rời lòng tay
rồi mai am cỏ tường mây
khóc em ta trải lệ đầy trang thơ

[198]
trăng từ xa lắc xa lơ
về đây rắc phấn mịt mờ chung cư
phấn nào thực - phấn nào hư
phấn nào vàng nhạt nhiên như tình nhoà

[199]
quần gai - áo vải - đai da
nửa đêm đập cửa vào nhà mắng ngang
trong mơ có kẻ ngang tàng
trần ai tỉnh giấc bàng hoàng tìm đâu

[200]
bóng trăng ướt nhẹp đầm sâu
  soi gương thấy mặt nhiệm mầu phút giây
từ em mượn dối làm thầy
nên đêm chắp chữ - nên ngày ráp câu

  Trở lại chuyên mục của : Võ Thạnh Văn