VÕ THANH VĂN

KINH VÔ THƯỜNG
[Trích Đoạn]

 
KVT, Cát Bụi #1

[001] phận ta hạt bui mê lầm
trong cơn say tỉnh gọi thầm giai nhân
lạc nhau cát bụi bần thần
gác khuya trở giấc gieo vần ngã nghiêng
 
[002] vốn ta hạt bụi ưu phiền
trong cơn ngái ngủ triền miên gọi người
luân hồi gợn thoáng tâm hư
sắc không dậy chút tâm từ hỗn mang
 
[249] bản lai cát bụi xoay vần
bao phen lâm luỵ -- mấy tầng ngửa ngang
hoa cửa động – khói ven làng
phấn hương nhân thế võ vàng tính linh
 
[250] bụi từ thập giá phục sinh
về qua biển đỏ xây linh hiển đài
cát từ sa mạc phôi khai
vượt qua biển chết đầu thai kiếp người
 
KVT, Cát Bụi #2

[251] người từ cát bụi đầu thai
nghe kinh hoá cội hoàng mai đình thần
ta từ sỏi sạn liều thân
ngẩn ngơ. trôi giạt. phù trầm. hợp ly
 
[252] đất trào phún thạch ra đi
người về hưng phế thị phi bụi làn
ta hun củi mục non ngàn
tình trơ tro lạnh – đêm tàn rượu vơi
 
[499] tự thân hạt bụi nhuốm sầu
tìm về với cát nối cầu nghiệt oan
ngược dòng mắt lệ trôi ngang
bồng bềnh đáy nước trăng ngàn nghiêng soi
 
[500] dìu nhau quanh quẩn góc đời
mai ngày thất lạc tận trời hôn mê
nợ nhau một nửa lời thề
tìm nhau mộng rã ê chề huyễn thân
 
KVT, Cát Bụi #3

[501] một đời cát bụi lênh đênh
đầu truông cuối bãi gập ghềnh dấu mơ
miệt mài mửa mật kết thơ
xây bao am thất bên bờ liêu trai
 
[502] bao năm mộng giấc mơ dài
cát xoay rời rã -- bụi nhoài lao xao
chập chờn – mê mị -- chiêm bao
phí phung duyên dáng – tiêu hao tháng ngày
 
[749] bản lai hạt bụi không nhà
yêu em ta mãi xót xa tình trần
nguyên lai hạt bụi luân trầm
nợ người trả muộn gian truân cuối đời
 
[750] tay sờ nỗi chết trên môi
nghe hơi thở lạ khép đôi bến bờ
vực sâu tử biệt thẫn thờ
lằn ranh sinh hoại mịt mờ sắc không
 
KVT, Cát Bụi #4

[751] hành hương về viếng cõi lòng
qua bao cổ miếu tịch hoang ven đường
lối nào dẫn đến miên trường
ngã nào là chốn vô thường đoạ vong
 
[752] bến nào không đục không trong
không phiền. không luỵ. không mong. không cầu
sông nào không cạn không sâu
không tham. không ái. không sầu. không mê
 
[999] hốt nhiên ngộ lúc không giờ
đêm truyền tâm ấn ta ngờ nghệch say
trong cơn mộng mị gió xoay
dường như phướng động hoa lay dã dề
 
[1000] võng đời treo giữa hôn mê
ru đi hoang dã – ru về hoang sơ
ý đưa, tình hững, tứ hờ
ru người đến tận cõi bờ uông man
 
KVT, Cát Bụi #5

[1001] ta con mọt sách hàn lâm
vãn mùa kiết tập thăng trầm phận duyên
thiền hành qua mấy kỷ nguyên
vết thương tâm thức mặc nhiên giải trừ
 
[1002] đốt kinh mài mực chép thư
nửa khuya chợt giả chợt hư thình lình
giọt thơ chữ bỗng rùng mình
từng trang hồng gấm hiển linh xuất thần
 
[1249] biển say ánh sáng như nhiên
tưới xanh đầu sóng thiêng liêng tuyệt mầu
rừng say mật đạo khê đầu
chan hoà đại ngã mê cầu gió khuya
 
[1250] cuối mùa mưa rớt lưa thưa
chuông mai sương ủ -- trống trưa mây dồn
chiều chao khói động thần hôn
khép tâm tuyết rã -- mở hồn băng tan
 
KVT, Cát Bụi #6

[1251] tánh nào có – tánh nào không
tánh nầy sắc sắc không không loạn cuồng
hạnh nào ẩm -- hạnh nào ươn
hạnh nầy mê chấp vô thường đoạ vong
 
[1252] cát nầy nguyên uỷ tánh không
không đi. không đến. không đường. không tên
giả tướng nầy tự eden
không nhơ. không sạch. không hèn. không sang
 
[1499] phận ta cát sỏi mệt nhoài
chờ em vãn hạ -- đợi người cuối thu
tịch. nhiên. hàn. mặc. linh. u
vành trăng giả tướng ngục tù chung thân
 
[1500] ta viên đá lạc tần ngần
nửa khuya nằm mộng bần thần gọi tên
rằng thương. rằng nhớ. rằng quên
gieo neo đọt gió – chênh vênh nụ mùa
 
KVT, Cát Bụi #7

[1501] quay đầu đã ngộ bến chưa
phá thuyền chợt thấy sóng lưa thưa dồn
qua đò thoáng gợn hoàng hôn
tình nào quen đậu phố phồn hoa xưa
 
[1502] đợi em khép đá truyền thừa
nửa đêm ngái ngủ sao rua rơi vàng
sáng ra nhặt cánh vông vang
triền sương hoa rụng -- thạch sàng mộng sa
 
[1749] tiết đông chí – mùa giá căm
chợt nghe động tiếng thuỷ cầm ăn đêm
hương loài thuỷ thảo ngọt mềm
pha cồn băng lạnh – lay rèm sương tơ
 
[1750] nửa khuya vuốt mặt trăng mờ
bỗng dưng thơ rớt lụt tờ hương tiên
mồ hôi đá rịn châu biên
chập chờn thiền vị hoát nhiên ửng màu
 
KVT, Cát Bụi #8

[1751] người xưa đâu – nghìn xưa đâu
thiên thu gạch đá phai màu thời gian
trăng treo đỉnh úa võ vàng
dấu yêu biền biệt – thương tang nguyên màu
 
[1752] đời biển dâu -- kiếp biển dâu
nghìn sau còn vọng tiếng tàu sân ga
thời gian qua – bóng chim qua
ánh trăng khắc đậm dáng hoa năm nào
 
[1999] từ hư không -- vạn pháp sinh
đáy hang huyền tẩn vô hình vô thanh
bởi em vạn pháp diệt sanh
từ khung mắt thẳm -- từ vành môi ươn
 
[2000] cát cồn. nhạc ngựa. yên sương
khói lồng ráng đỏ -- bụi hường bờm rây
kể từ vó rụng đường mây
cầm bcng (kiếm rỉ, bùn vây) đá vàng 
 
KVT, Cát Bụi #9

[2001] tấc hương rụng cháy thiền sàng
thoại đầu phát khởi đạo tràng tiêu dao
chuông ngân tiền niệm lao xao
sương pha công án cồn cào tâm hoang
 
[2002] chân trời (sâu thẳm) uông man
có ta ngồi đợi nắng tàn sau bưng
mây qua cửa động lừng khừng
bỗng rơi tài tứ lưng chừng phố không
 
[2249] thức nào gõ nhịp trong ta
giục trôi con nước phù sa biệt nguồn
lối mây -- vườn gió – sân sương
dầm băng. tắm nguyệt. tẩm hường. gội lan
 
[2250] vành trăng cài nửa thành đàn
song ngoài (lãng đãng nguyệt tàn) mái tây
hoa đơm -- nhuỵ chớm – hương vày
quỳnh phơi phấn vữa – sen bày ngó khô
 
KVT, Cát Bụi #10

[2251] vốn ta hạt bụi luân hồi
a tăng kỳ kiếp vẫn trôi nổi dài
cùng trăng bao thuở đầu thai
hẹn nhau hải phố triều phai đỉnh thề
 
[2252] thanh âm (lòng đá) vọng về
ngấn chuông tự thức thê thê phiến hồn
xuất thần (phiên khúc) trầm hôn
nghe rừng biển hú trong cơn nộ cuồng
 
[2499] hành hương trọn một kiếp người
mù mù tây trúc -- vời vời đông thiên
bước chân nở đoá hoa thiền
môi chênh chếch nụ -- mắt phiên phiến cười
 
[2500] thiên thu một nắm tro rời
vần. xoay. dịch. chuyển. đổi. dời. hoại. sinh
sắc – không – chân -- giả -- bóng – hình
cát: ân thiên hựu -- bụi: tình khởi nguyên
 

phù hư dật sĩ võ thạnh văn
phù hư am, vùng bắc vịnh, 2000

 

  Trở lại chuyên mục của : Võ Thạnh Văn