VÕ THẠNH VĂN
CĂN DO
&
NGUYÊN ỦY
Tằm ăn dâu nhả tơ
Ong hút hoa mửa mật
Em yêu chàng làm thơ
Chàng yêu em lang bạt
Người yêu đời thiết tha
Đời yêu người tận tuyệt
Người vì người bôn ba
Ai vì ai mài miệt
TỊCH HOANG
Đầy trời
mây úa
giạt trôi
Dòng sông gương trắng
bồi hồi nghiêng soi
Sương lên
Chiều rụng
Mưa nhồi
Tàu đi âm vọng
tiếng còi tịch hoang
Mắt môi tứ đại bàng hoàng
Xanh xao
Yểu mị
Điêu tàn
Hoang mơ
Biển xanh
Sóng bạc
Đá trơ
Cát bày
Tình còn đây
Nghĩa còn đây
Nghìn năm phong lạp
vẫn lay lắt chờ.
&
NGUYÊN ỦY
Tằm ăn dâu nhả tơ
Ong hút hoa mửa mật
Em yêu chàng làm thơ
Chàng yêu em lang bạt
Người yêu đời thiết tha
Đời yêu người tận tuyệt
Người vì người bôn ba
Ai vì ai mài miệt
Em vì đời ngất ngây
Đời vì em nhạt thếch
Em vì chàng thương vay
Chàng vì em thấm mệt
Đời vì đời dửng dưng
Em vì em quanh quẩn
Ai vì ai tủi mừng
Ta vì ta lận đận.
Đời vì em nhạt thếch
Em vì chàng thương vay
Chàng vì em thấm mệt
Đời vì đời dửng dưng
Em vì em quanh quẩn
Ai vì ai tủi mừng
Ta vì ta lận đận.
TỊCH HOANG
Đầy trời
mây úa
giạt trôi
Dòng sông gương trắng
bồi hồi nghiêng soi
Sương lên
Chiều rụng
Mưa nhồi
Tàu đi âm vọng
tiếng còi tịch hoang
Mắt môi tứ đại bàng hoàng
Xanh xao
Yểu mị
Điêu tàn
Hoang mơ
Mi mày tứ đại ngu ngơ
Biển xanh
Sóng bạc
Đá trơ
Cát bày
Tình còn đây
Nghĩa còn đây
Nghìn năm phong lạp
vẫn lay lắt chờ.
TRĂNG RẰM
GÁC TRỌ THU XƯA
Con trăng rằm thuở đó
Dang dở đã mấy mùa
Nên trăng gầy vò võ
Biếng đèn sách, thêu thùa
Con trăng tròn ngày nọ
Nay đã khuyết mấy tuần
Một đêm xưa gác trọ
Gieo lầu cao mấy tầng
Con trăng từ luân lạc
Dõi bước chân người xưa
Bao đêm soi bóng hạc
Đi về trong gió mưa
Con trăng mùa úng thủy
Ngậm nước vữa mơ hoang
Trôi xuôi miền cổ lũy
Chứng nhân cuộc điêu tàn.
GÁC TRỌ THU XƯA
Con trăng rằm thuở đó
Dang dở đã mấy mùa
Nên trăng gầy vò võ
Biếng đèn sách, thêu thùa
Con trăng tròn ngày nọ
Nay đã khuyết mấy tuần
Một đêm xưa gác trọ
Gieo lầu cao mấy tầng
Con trăng từ luân lạc
Dõi bước chân người xưa
Bao đêm soi bóng hạc
Đi về trong gió mưa
Con trăng mùa úng thủy
Ngậm nước vữa mơ hoang
Trôi xuôi miền cổ lũy
Chứng nhân cuộc điêu tàn.
NGUYÊN ỦY
THUỞ
PHÔI KHAI
Tiềm tàng
tự thuở phôi khai
Cuộc tình ngày ấy
chưa phai lời nguyền
Đất trời
một buổi uyên nguyên
Càn khôn khép mở
u huyền âm hao
Lạc nhau
ngày dậy sóng gào
Đạn bom
Khói lửa
Máu trào
Tử sinh
THUỞ
PHÔI KHAI
Tiềm tàng
tự thuở phôi khai
Cuộc tình ngày ấy
chưa phai lời nguyền
Đất trời
một buổi uyên nguyên
Càn khôn khép mở
u huyền âm hao
Lạc nhau
ngày dậy sóng gào
Đạn bom
Khói lửa
Máu trào
Tử sinh
Xa nhau
dời gót bôn trình
Quê hương vạn dặm
Cuộc tình thiên thu
Trời còn mịt
Đất còn mù
Nghĩa ân càng nặng
Âm hư thức chờ.
dời gót bôn trình
Quê hương vạn dặm
Cuộc tình thiên thu
Trời còn mịt
Đất còn mù
Nghĩa ân càng nặng
Âm hư thức chờ.
NỤ
MAI KHÔ
Cám ơn nhau
nụ mai khô
Cánh vàng nở vội
còn phô nét gầy
Tuyết
mùa đông chí
rây bay
Tình se sắt lạnh
tứ ngây ngất nồng
Suốt mùa
khép cổng cơi tường
riêng chung
Tìm quanh
Động
Đảo
Trại
Vùng
Nụ mai khô
sẽ nở bung cánh trần.
MAI KHÔ
Cám ơn nhau
nụ mai khô
Cánh vàng nở vội
còn phô nét gầy
Tuyết
mùa đông chí
rây bay
Tình se sắt lạnh
tứ ngây ngất nồng
Cánh mai nhị độ ngát lòng
Suốt mùa
khép cổng cơi tường
riêng chung
Tìm quanh
Động
Đảo
Trại
Vùng
Nụ mai khô
sẽ nở bung cánh trần.
BÁT CƠM ĐỜI
GIỮA CHỢ
Ta vuốt mặt kêu thương
Giữa phố chiều vong lạc
Mây trắng trôi bàng bạc
Nghìn năm tơ cứ vương
Ta vỗ bụng cười khàn
Xin cơm đời giữ chợ
Đời khất ta món nợ
Ta nợ đời cơ man
Hư vô nở trên môi
Ta thiền hành giữa chợ
Chợt tim bừng sáng rỡ
Cuộc tình vừa thôi nôi
GIỮA CHỢ
Ta vuốt mặt kêu thương
Giữa phố chiều vong lạc
Mây trắng trôi bàng bạc
Nghìn năm tơ cứ vương
Ta vỗ bụng cười khàn
Xin cơm đời giữ chợ
Đời khất ta món nợ
Ta nợ đời cơ man
Hư vô nở trên môi
Ta thiền hành giữa chợ
Chợt tim bừng sáng rỡ
Cuộc tình vừa thôi nôi
Giữa chợ ta trầm ngâm
Tụng lời kinh quái dị
Nguyện thắp hồn mộng mị
Sưởi ấm đời lạnh căm
Ta rách áo đói cơm
Vá lưới tình giữa chợ
Chợt mỉm cười liễu ngộ
Sắc không mãi còn thơm
Ai mài kiếm dưới trăng
Ta xin cơm kẻ lạ
Bạc đầu, hề, Ngũ Tử
Chí lớn, hề, Vương Lăng
Ta nhắm mắt làm mù
Tay bưng tai giả điếc
Niệm bài kệ thống thiết
Điển cố, hề, hoang vu
Trong lòng ta quạnh hiu
Em rải đầy pháp nhủ
Phấn kinh dày ấp ủ
Đất trời chợt cô liêu
Em trau nghĩa chuốt tình
Hong kiêu sa tháp vắng
Với tay dài gom nắng
Kết nụ hồng thuỷ tinh
Tụng lời kinh quái dị
Nguyện thắp hồn mộng mị
Sưởi ấm đời lạnh căm
Ta rách áo đói cơm
Vá lưới tình giữa chợ
Chợt mỉm cười liễu ngộ
Sắc không mãi còn thơm
Ai mài kiếm dưới trăng
Ta xin cơm kẻ lạ
Bạc đầu, hề, Ngũ Tử
Chí lớn, hề, Vương Lăng
Ta nhắm mắt làm mù
Tay bưng tai giả điếc
Niệm bài kệ thống thiết
Điển cố, hề, hoang vu
Trong lòng ta quạnh hiu
Em rải đầy pháp nhủ
Phấn kinh dày ấp ủ
Đất trời chợt cô liêu
Lòng em là trầm thơm
Đỉnh đồng ta rỉ sét
Nửa thời kinh nến tắt
Trang sách chao, chữ vờn
Em thí chủ tâm từ
Thỉnh hồi chuông bát nhã
Thức hồn ta đốn ngọa
Em phiếu mẫu tâm hư
Em bồ tát hoá thân
Ghé chợ đời yến hội
Qua hồn ta bước vội
Em vô lượng pháp âm.
Đỉnh đồng ta rỉ sét
Nửa thời kinh nến tắt
Trang sách chao, chữ vờn
Em thí chủ tâm từ
Thỉnh hồi chuông bát nhã
Thức hồn ta đốn ngọa
Em phiếu mẫu tâm hư
Em bồ tát hoá thân
Ghé chợ đời yến hội
Qua hồn ta bước vội
Em vô lượng pháp âm.
Em trau nghĩa chuốt tình
Hong kiêu sa tháp vắng
Với tay dài gom nắng
Kết nụ hồng thuỷ tinh