VÕ THẠNH VĂN
Từ Buổi Trăng Về
Trăng về đợi bước chân đi
Núi khuê phụ đứng -- Sương tỳ hải rơi
Mê mê mưa rụng bến đời
Phố dầm dề nước – Vịnh bời bời mây
Từ trăng xuôi ngược trời tây
Từ em nghiệp quả vầng xoay phù trầm
Từ trăng rụng giọt sữa ngầm
Từ em cong cớn môi thâm má nhàu
Bởi từ lỡ chuyện trầu cau
Nên mùa nước nổi ngập đau lòng vàng
Bước đi từng chặng ngửa ngang
Lối về sầu quạnh tình chan chứa nồng
Bước em mai mốt phiêu bồng
Đường trăng muôn thuở từ hồng hoang sa
Hài gieo ngơ ngác dặm xa
Tóc mây rẽ nhánh gió nhoà nhạt bay
Sóng từ nghiệt ngã cơn say
Trăng từ đáy nước sõng soài bãi đêm
Trăng úng thuỷ -- Mây nhão mềm
Quỳnh hiên gió ghẹo – Lan thềm mưa rây
Từ trăng biệt núi rừng ngây
Đoạn trường nần nợ trả vay chưa tròn
Buổi mày chếch – Thuở mi cong
Ngại ngần con nước xuôi dòng băng khơi