VÕ THẠNH VĂN

Kinh Vô Thường:
Cát Bụi II (401 - 500)


[401]
tiễn nhau mấy đấu rượu nồng
đưa nhau mấy chặng đò sông trở trời
xa nhau oan trái ngậm lời
nhớ nhau thơ thấm rối bời cơn mê

[402]
dấu chim mỏi cánh chưa về
còn bay rời rã câu thề cuốn theo
trăng nguyền thuở ấy còn treo
gươm thề buổi trước còn reo rượu thề

[403]
trao em mặc ngọc huyền khuê
ngâm sâu đáy cốc dầm dề trăng khuya
rồi mai trời đất cách chia
phút nầy xin cạn đầm đìa băng sương

[404]
đắng từng giọt mực tràn tuôn
mạch tim máu đập loạn cuồng cơn mê
ra đi chưa cạn chén thề
ngày về biền biệt chờ tê điếng lòng

[405]
trăng về nhắn gởi gì không
tàn đêm (sương rụng bến sông) thành ngoài
mắt ai lệ ướt u hoài
chờ người đắp mộng mệt nhoài gối chăn

[406]
phù trầm vướng mỏi đường chân
đầu ghềnh cuối biển hóa thân hạc trời
nhạn bay - lận đận - dấu người
có ta ân chứng cho đời bao phen

[407]
ngày về cát bụi ăn năn
sương che linh thứu - bụi giăng tháp mầu
dáng khuya còn đứng trên lầu
ngó sang am thất thầm cầu trăng nghiêng
 
[408]
bởi người hạt bụi chính chuyên
ta viên cát mỏi bên triền núi hoang
trang thư nến nhễu hàng hàng
tình khuya sương kết từng tràng mộng xinh
 
[409]
tìm trong vân đá lời kinh
thấy từ điển lệ mộ mình mai sau
tìm trong câu kệ nhiệm mầu
thấy từ huyễn hóa được đầu thai tiên

[410]
kết chằng chịt lưới nhân duyên
mắt môi (tứ chiếng thuyền quyên) lọc lừa
trả vay - nần nợ - oán cừu
nghiệp thân chồng chất thôi chừa gian ngoa

[411]
bàng hoàng gối giấc nam kha
nồi kê reo sáng - canh gà gáy trưa
rồi mai mốt nữa truyền thừa
có ai xuống tóc cho vừa chiêm bao

[412]
mé hồn sóng vỗ lao xao
hốt nhiên tụ tán như bào ảnh hoang
lòng ta vôi trắng nồng nàn
đưa em qua cuối dặm ngàn tử sinh

[413]
duyên em má lúm đồng tiền
ta khô từng giọt ưu phiền tài hoa
em khoe xiêm áo lụa là
 mực lòe phấn lộng - bút lòa hương linh

[414]
đầu môi - cuối mắt - dặm tình
da thơm nhân thế - môi xinh cõi trần
câu thơ chép vội tần ngần
chân qua guốc vọng mấy vần xót xa
 
[415]
trà vũ lộ - ướp mai hoa
mời người cạn chén quan hà chung bôi
ráng hồng nhuộm thẫm đôi môi
tóc dài lợp kín am đồi tranh xưa

[416]
gặp nhau (mộng mị) đương vừa
xa nhau cuối bãi thuyền chưa dạn buồm
mai sau bến có nghe buồn
giạt bèo tìm gặp ngọn nguồn trôi hoa

[417]
ngón người gieo bút nên hoa
tài đưa quỷ dự - tình hòa gấm thơ
từ em vẩy mực nên tờ
lam kiều - bướm lượn ong lờ - thêu tranh

[418]
tay khoa ngón ngọc xuất thần
bút mềm tụ quỷ - mực ngần chiêu ma
kinh rơi - chữ rớt - giấy nhòa
nét bung mây gợn trăng tà bản môn 
 
[419]
lắng nghe tuyết rụng trong hồn
nghe mưa lá đổ trong cồn mắt em
cánh chim về cuối trời đêm
còn nghe xào xạc bên thềm guốc vương

[420]
tiếng chân trong cõi vô thường
buông treo lơ lửng bên đường tàn thu
chừng em xa phố sương mù
mắt khô ráo đợi - lòng vu vơ chờ
 
[421]
gần nhau trăng lạnh bơ phờ
xa trường mấy thuở còn chờ mùa thi
mai sau tình sử đậm ghi
từng trang mực đẫm lâm li nét ngài

[422]
trùng trùng quá khứ chen mây
cánh chim hiện tại cuối ngày chờ mai
mịt mờ khói phủ tương lai
dòng sông ký ức nhạt phai dáng gầy
 
[423]
nghìn năm hiện hữu từng giây
thiên thu âm vọng tiếng giày động hoa
dáng tà áo lụa vờn bay
ta trăng nước ruộng - em ngây ngô rằm

[424]
người ăn bao quả dâu tằm
mà nghe đắm đuối trăm năm môi hờn
như thư cưu dỗ giấc buồn
xa nhau lá đổ mưa tuôn ngập đồng

[425]
gót xưa bước lộng chen hồng
mây xưa năm sắc quyện bồng bềnh trôi
tình xưa hòa loãng dung môi
trăng xưa rải bụi lưng đồi lạnh hoang

[426]
thao thao tóc chảy nồng nàn
dấu trăng cổ tích trời man nhiên chìm
bão rừng rời rã chân chim
nghe chừng hơi thở mạch tim rối bời
 
[427]
trang thư chữ rớt tơ trời
trang kinh nguyệt ẩn - trang đời nguyệt hư
chiếu chăn lạnh ngắt tàn dư
trăng khuya cổ tự nhiên như một vầng

[428]
mắt môi nào đợi giấc hồng
trong cơn mê tưởng cánh bồng nẻo xa
thi kinh - chữ ngọc - giấy ngà
nở bừng thương nhớ nuột nà mượt bay

[429]
gìn vàng giữ ngọc từ nay
gối chăn lạnh buốt dài tay nỗi khờ
rã hồn - rục mộng - tàn thơ
đợi người mấy kiếp bên bờ quạnh hoang

[430]
bóng chim tăm cá hoài mong
dáng ai phố chợ ngùi trông thuyền về
người đi mù mịt thốt thề
phòng ai đơn lẻ dầm dề lệ hoen

[431]
vầng trăng thái cổ về thăm
miên man nhớ trộm yêu thầm dáng qua
người từ mài miệt xa hoa
nghê thường - nhung lụa - lượt là - xiêm y

[432]
thư em bướm phượng trường thi
chữ nghiêng cánh lả xuân thì cẩn phong
nến chao mờ tỏ khuê phòng
trăng khuya hư ảo bên dòng tiểu khê
 
[433]
mây cưa đỉnh núi thu về
sương dày cầu tiết - lạnh tê ngõ mùa
dư ba - biển động - âm thừa
cơn giông rớt hạt bụi mưa mống trời
 
 
[434]
lao xao gió thốc bên ngòi
cành lay lá rụng - nhụy nhoài phấn trôi
thu hanh nắng ửng lưng đồi
em nghiêng tóc suối gió thôi rụng vàng
 
[435]
tiệc vui chưa mãn canh tàn
em chân sáo nhộn bên ngàn hoa tươi
gió lên - mây giạt - sương dời
nguyên tiêu trăng giải gọi mời chân qua

[436]
bóng xe - nhạc ngựa - phù hoa
mù giăng quan tái - sương sa sen đầm
vọng nghe tiếng trống chiêng rần
khói tê đỉnh tháp tần ngần trăng lên

[437]
chớm đêm thất tịch say mèm
chờ chim ô thước nối liền giấc mơ
từng khuya vò võ mộng hờ
trăng lên - sương rụng bụi mờ - sữa rơi

[438]
vành trăng vỡ tuyết lưng đồi
xa người từ độ sóng đời nhấp nhô
từ ta biền biệt sông hồ
xanh xao mộng triệu - tuyệt vô sa mù

[439]
vàng xanh điệu hát sang mùa
lạnh băng sao rụng gió lùa lối hoang
dơi bay hẻm lạc bàng hoàng
ngẩn ngơ quỳnh rụng - ngỡ ngàng liễu trơ

[440]
tiếng chim lẻ bạn giọng khờ
bên cồn cát lạnh bơ phờ mây qua
góc đời biên tái thẫm xa
riêng ta mòn đợi sân ga phố chiều

[441]
mấy mùa trầm vọng tiếng tiêu
ven làng nội cỏ dặm chiều thương mong
 sương gạn đục - chuông khơi trong
thiên thu một thoáng lỏng buông hồi dài

[442]
động xanh rêu luyến dấu hài
đuốc hoa thắp đợi viễn hoài dáng trăng
miệt mài đếm mỏi sao băng
tóc khuya bung rối vết hằn ái ân

[443]
ra đi trong ngọc trắng ngần
ngày tàn nửa cuộc thăng trầm trắng tay
gót về ai thức có hay
khuê nghiêng gối lẻ - đẩu bày chăn đơn

[444]
môi xưa mím chặt dỗi hờn
mắt xưa lệ đọng chảy dồn biển băng
gót xưa về dạo vườn trăng
áo xưa trắng gợn thường hằng mộng xanh

[445]
sao trên rừng nhớ cố nhân
nửa thao thức đợi - nửa tần ngần soi
tiếng chân tịch lặng trầm rơi
dưới cầu thang cũ ngập lời vấn vương

[446]
ôi em son phấn vô thường
chiếu chăn đạm nhạt - gối giường quạnh nhiên
từng đêm lạnh ngắt môi mềm
từng đêm trăng rớt bên thềm kiêu sa

[447]
bướm ong say khướt nhụy hoa
bán rao đức hạnh trên tà xiêm y
lạc viên ảo mộng lưu ly
trúc ty thượng uyển - cầm kỳ nguyệt viên

[448]
mù mờ khói bụi am tiên
thường thường phù mộng - nhiên nhiên phù trầm
xác thân huyễn hoặc vô ngần
sương man man tối - mây dằng dặc mai

[449]
sầu lên con nước chia hai
biển giăng cổ tích - vịnh mài sử kinh
chờ người dứt cuộc linh đinh
thắp lò hương cũ - hâm bình rượu xưa

[450]
nhụy vàng cúc nộn chiều mưa
người đi từ độ truyền thừa bát y
cô thôn thắm đóa hoàng quỳ
hoa khai vực đá - nước ly cội nguồn
 
[451]
tiễn ta em rót rượu nồng
 tình neo giữa trụ bồng bềnh hư không
rồi mai võng tía kiệu hồng
người say tiếng pháo nổ dồn vu quy

[452]
chập chùng trăng giải đồ mi
áo em ngày nọ hà y ráng chiều
pha thêm tuyết trắng biển triều
dáng em bá mỵ thiên kiều khuê anh

[453]
đường treo vàng - phố phơi xanh
đèn chao (son phấn mong manh) sõng soài
trăng soi - bóng đổ - mệt nhoài
bao giờ em thấu lời ngoài ý trong

[454]
dấu hài sầu muộn mênh mông
lất lây trong cõi vô cùng dửng dưng
trăng khuya trải mộng nửa vừng
thương đôi chân nhỏ lạc rừng nhân gian

[455]
từng đêm thức ngủ bàng hoàng
đợi mai nhặt cánh hoa tàn phấn rơi
nhụy thơm thoáng mộng qua rồi
bướm ong một thuở động dời cánh tiên

[456]
đưa tay lắc nụ oan khiên
trùng vây vướng mắc ưu phiền ngón đau
móng dài trau chuốt nghìn sau
tinh sương chợt vọng còi tàu hoang sâu

[457]
mắt rằm rực sáng hỏa châu
tóc duyên kết nhánh nối cầu tri giao
tay che mắt dõi phương nào
bấc tàn - khuya lụn - dầu hao - đêm chùng

[458]
trang thơ tuyết đổ trắng rừng
tình co ro đợi trùng phùng mai xa
hàn sương phong kín tóc xòa
lệ em khóe lạnh trăng nhòa dấu phai

[459]
cát pha bụi cóng lòng tay
nồng đêm trăng giải - ấm ngày sầu chao
tình buồn từ thuở uyên trao
vàng rơi - ngọc rụng - duềnh chao - châu trầm

[460]
nhớ người thức suốt đêm câm
khói giăng kinh bắc - bụi sầm giang tô
xa mơ nửa bậc phù đồ
đêm thường mộng chứng triều xô giạt thuyền

[461]
vì chưng giọt máu băng tuyền
tinh cha huyết mẹ uyên nguyên vào đời
nên em kiều mộng tuyệt vời
nhịp tim thánh đức bên trời dội sang

[462]
mắt em nến nhễu đôi hàng
soi tâm bát nhã lệ vàng xanh xao
đoán mò mệnh số chiêm bao
trao nhầm nửa cuộc má đào tinh khôi

[463]
em về tàn cuộc nổi trôi
vươn tay - bắt mộng - với trời - gió bay
yêu đào - búp nụ - hây hây
váy bay sát bụng lộ đầy hoang mang
 
[464]
ngón tay nở đóa quỳnh vàng
gót chân theo dấu trăng tàn buổi xưa
đường đi ong bướm theo đưa
lối về quạnh vắng bụi mưa giăng lầy

[465]
cánh chim (gió giạt) lẻ bầy
xuôi theo sông nước về ngây rã hồn
ta qua lặng bước hoàng hôn
giọt mưa ngày ấy bên cồn cát mê

[466]
bên kia bờ vịnh âu về
đậu dày cồn trắng bốn bề tịch hoang
mây bâng khuâng - gió ngỡ ngàng
hài em bước khẽ bàng hoàng chân chim

[467]
cơn đau chợt nhói từ tim
nổi trôi gió động - lặng chìm mây bay
nửa vời - nửa tỉnh - nửa say
bụi nồng nhân thế quyện cay mắt trần

[468]
nầy em lũ lụt mưa dầm
ngùi thương thân thế khóc thầm phận nhau
một đời đãi lọc vàng thau
sát na đốn ngộ chân cầu nước xuôi

[469]
đôi tay mười ngón nguyên khôi
ngón phơi đài các - ngón ngời trầm hôn
gót sen rướm máu trong hồn
xui hương phấn vữa - giục hồn hoa say

[470]
đan từng sợi tóc trên tay
tiếc riêng nỗi nhớ những ngày chưa xa
yêu nhau tím thẫm hoa cà
lạc nhau vàng lạnh nuột nà nhụy phai
 
[471]
có ai ngùi nhớ thương ai
từng đêm thức đợi tiếng hài qua sân
bên thềm rêu đá phân vân
gót quen - tiếng lạ - nhịp gần - phách xa
 
[472]
thu tàn - nguyệt khuyết - băng sa
nửa khuya sao ngủ sương nhòa ngẩn ngơ
áo trăng bạch ngọc bơ phờ
lao xao sao lạc trên tờ kinh thiêng

[473]
yêu người từ thuở hỗn nguyên
yêu người mây tụ khải huyền mông lung
yêu người tự thủy chí chung
yêu người lửa dậy tận cùng xương da
 
[474]
chắp tay lạy đám mây qua
quay lưng xá cội mai già gió xô
bọt bèo đầu sóng nhấp nhô
công danh bào ảnh - mê đồ nghiêu khê

[475]
chim xưa còn nhớ lối về
người quay lưng bỏ câu thề gió bay
võ vàng trăng xế đồi tây
nửa treo hiên vắng - nửa đày phương xa

[476]
mẫu đơn vừa mãn mùa hoa
ngàn cây nội cỏ cũng nhòa nhạt phai
gió hiền ru khóe mắt cay
người về - trắng bạch đôi tay - vuột tình

[477]
lòng chưa quán triệt tồn sinh
thương em thèm khát phồn vinh giã tồn
mùa thu áo tím bên cồn
lập đông hơi lạnh dập dồn trang thư

[478]
tình hằng nở đóa phù hư
thuyền mê cập bến nhiên như phù trầm
tóc xưa thơm lõi vàng tâm
gót xưa nụ ngát âm thầm nở khuya
 
[479]
xa nhau mốt nọ mai kia
xa nhau rồi nữa chia lìa đường chim
xa nhau nhạn lạc trăng chìm
xa nhau sóng vỗ im lìm bến không

[480]
từ phù dung nở ven sông
em thay áo tắm gió lồng trăng rơi
cánh hoa trôi giạt bên trời
đài trang rụng xuống mé đời hoàng hôn

[481]
vê tròn cuộc mộng tuyết đông
duỗi chân đắp tấm chăn hồng uyên trinh
nửa khuya trở lạnh thình lình
xót xa chợt khóc cuộc tình vuột tay
 
[482]
chèo hoang mang ngỡ thuyền say
ngẩn ngơ từ buổi gió lay cội tùng
từ chim bỏ tổ xa rừng
từ em rong ruổi mịt mùng phồn hoa

[483]
neo thuyền tắm bến mịch la
gọi người từ đáy giang hà về thăm
hỏi sao sóng nước lăng trầm
thưa rằng thiên cổ trăng rằm ghé chơi

[484]
có con chim lạc cuối trời
thiết tha khản tiếng gọi mời cố tri
giọng sương - trăng mởn - xuân thì
đèn khuya lả ngọn lưu li mắt khờ

[485]
nửa đêm thần mộng mách thơ
tỉnh ra vội chép câu dờ dật tiên
ngẩn ngơ tình ý ưu phiền
mang mang cánh bướm lạc miền vô dư

[486]
ngậm ngùi pha lệ chép thư
gởi em thân thế phù hư cuối đời
tay dài ngón trổ nụ tươi
an nhiên thần quái giấy cười mực rơi
 
[487]
nầy em cát bụi tuyệt vời
hành hương qua đỉnh chơi vơi cuộc tình
bởi em trời đất hiếu sinh
vì ta cát bụi thình lình gian truân

[488]
yêu người mực vữa trăng mưng
yêu em kinh điển nửa chừng mốc meo
yêu em vượt lũng băng đèo
yêu người trăng mộng còn treo bãi chờ

[489]
thuyền lơi dầm - bến biếng mơ
khuya lên trăng xuống đôi bờ họa tai
cát chờ mỏi kiếp đầu thai
bụi xe khói ngất tình dài thiên thu

[490]
cuộc tình (cánh lộng) du du
mây trôi năm sắc yễm phù nhá nhem
chinh yên vỗ trống say mèm
mà đời chưa thỏa giục buồm nước xuôi

[491]
duỗi chân đạp nát vành nôi
tim dồn ý ngược - miệng nhồi lời gian
tro than - cát bụi - phấn tàn
kiêu sa tự thuở hỗn mang đất trời

[492]
yêu nhau môi khóa mọc mời
xa nhau thầm rộn ràng lời ái ân
nhớ nhau giây phút xuất thần
tìm nhau theo dấu mây vầng chưa thôi

[493]
từ em ngát nụ hoa môi
vô ưu nở rộ bên đồi thượng nguơn
sau vườn trổ đóa quỳnh mơn
phấn thơm nực tỏa tơ vờn đêm trăng

[494]
mong manh giọt vữa sao băng
võ vàng tình úa - thường hằng nụ bong
trổ từ hoa đốm hư không
long lanh sương sớm nhập hồn thái hư

[495]
thuở ta cầu đạo tầm sư
cõi lòng sa mạc hoang vu lưới tình
thuở người du khảo chép kinh
đáy lòng mê chấp u minh khói lòa

[496]
nhặt cành trúc bạch yên hà
chuốt làm thiền trượng chống qua suối trần
chân người lưu dấu đầu sân
trong ta rêu khảm tình thâm gót hài

[497]
thương ai lạnh cuộc tình dài
trong ta đêm lẻ cũng đầy ắp môi
xót em côi cút bên trời
phận ta lận đận mé đời quạnh hiu

[498]
thương nhau bụi cát chắt chiu
trăm năm chép sử tình chiều chưa xong
nghìn năm cát bụi thầm mong
thiên thu một thoáng cuối dòng mắt sâu

[499]
tự thân hạt bụi nhuốm sầu
tìm về với cát nối cầu nghiệt oan
ngược dòng mắt lệ trôi ngang
bồng bềnh đáy nước trăng ngàn nghiêng soi

[500]
dìu nhau quanh quẩn góc đời
mai ngày thất lạc tận trời hôn mê
nợ nhau một nửa lời thề
tìm nhau mộng rã ê chề huyễn thân

 
  Trở lại chuyên mục của : Võ Thạnh Văn