VÕ THẠNH VĂN

Kinh Vô Thường:
Cát Bụi III (601 - 700)


[601]
nhắn đôi mắt đẹp vô thường
cắn môi vô ngã - dạo vườn vô ưu
mắt người tứ đại phong nhiêu
trán mai mây phủ - má chiều ráng pha

[602]
đường về mỗi lúc một xa
tháp chuông ngày cũ đã nhòa nhạt mưa
yêu nhau dâng mấy cũng vừa
nhớ nhau tự tánh lũy thừa cơn đau

[603]
còn đây ấm nụ hôn đầu
đoạn trường thuở ấy qua cầu chưa hay
mở tay cuộc mộng tỉnh say
khép tay chực bắt tình bay ngang đầu
 
[604]
đưa tay bắt giữ mống cầu
cho em ấm nụ hôn đầu bâng khuâng
dâng nhau từng giọt rưng rưng
giữ cho ấm ngọt bùi từng ngón chân
 
[605]
nằm nghe ngực vỡ từng phần
tim chia trăm mảnh phân vân máu về
râu dài từng sợi lê thê
tỉnh ra mới biết trăng thề biệt tăm

[606]
từng phần ngực vỡ thành trăm
buốt đau trên mỗi nhát bằm đường gân
gần riêng hơi thở càng gần
xa chung hơi thở lạnh vầng trăng xa
 
[607]
rơi ưu phiền - rụng sát na
ru em từng nhịp xót xa sóng đời
điệu buồn giọt nhỏ mưa rươi
ru em ngái ngủ vạn lời trầm sa
 
[608]
ai ươm mười ngón tay ngà
chép trang tình sử trăng tà rụng tê
kể từ khói lửa mê mê
kể từ nhấp chén rượu thề trăm năm
 
[609]
khuya người hé mộng về thăm
băng hiên lãm thúy sáng vằng vặc trăng
tường xiêu - vách đổ - nhện giăng
tình trôi lơ lửng vướng chằng chịt thân
 
[610]
sinh ly muôn thuở vẫn gần
phút giây tử biệt xa ngần thiên thu
với tay sờ mặt sa mù
nghìn năm với bắt rừng u thâm tình
 
[611]
người về từ cõi vô hình
ta đi hướng cửa tử sinh tình cờ
quạnh mông - phù ảo - ngu ngơ
sáng lưu li hợp - chiều dờ dật tan

[612]
thơ thần diễm tục man man
tiền khê nở đóa hoa vàng như nhiên
hậu khê dỗ giấc ưu thiền
rụng từ động khẩu - trôi miền nhân gian
 
 [613]
ngủ quên gối ngạch thiền sàng
em khua guốc nhẹ quyện làn hương ngây
kể từ lạc bước hoa say
gác chuông kinh rụng - chuôi mày sao băng

[614]
người về cầu giá sương giăng
có ta đứng đợi tàn trăng mộng rời
mây trôi lãng đãng cõi ngoài
trăng chìm biển bắc phương đoài vắng trăng

[615]
bóng mây rẽ nước thành lằn
em qua chia lối đường trăng vào làng
kể từ bướm biết lang thang
kể từ cát bụi bàng hoàng lụy nhau
 
[616]
ngày kia hái thuốc rừng sâu
sơn tăng mặt đỏ mắt nâu diện tiền
rằng đây yếu thuật khải huyền
nam hoa tiên lão mật truyền chân nhân

[617]
nhục năm đấu gạo từ quan
phục viên treo ấn - về làng rong chơi
tần ngần trăng lạnh chia đôi
nửa treo hoạn lộ - nửa soi dặm tình

[618]
bản tâm càng vớt càng chìm
càng suy càng lạc - càng tìm càng xa
tưởng càng nhớ - nhớ càng phai
càng quên càng sáng - càng mài càng thâm

[619]
thấy đèn cứ tưởng chân tâm
nghe mưa ta ngỡ gót thầm về thăm
mây thưa (sợi nhỏ) đêm rằm
đàn xưa gỗ nhớ tơ tằm ngổn ngang

[620]
bóng hoa trăng chuyển mơ màng
gió lay khóm trúc âm vàng chạm nhau
tiếng mời cuộc mộng nghìn sau
phụng nheo dáng mắt - uyên chau dáng mày

[621]
qua sân thương khóm mai gầy
cuối đông trổ nụ trơ bày tuyết sương
tiếc người mưa gió mười phương
riêng ta nhỏ lệ từng chương thơ buồn
 
[622]
cắn môi vỡ máu ghen hờn
em xanh xao quá trong cơn mê chiều
đêm dài - mộng mị - đìu hiu
tỉnh ra chợt thấy dập dìu pháo hoa

[623]
thương ai trăng rớt sữa ngà
nửa đêm hé cổng đào hoa rụng thầm
giọng ai ca túy tửu ngâm
sương khuya u nhã - trăng rằm đan thanh
 
[624]
qua rừng thiềm bặc gió tanh
tình ươm lối ấy cũng đành dở dang
chiều nao ân ái lỡ làng
môi người - đỏ lõi chiên đàn - núi thiêng

[625]
giấu từng sợi tóc niềm riêng
lén nghiêng soi bóng trăng thiền nửa khuya
 sương phơi (trăng ướt) đầm đìa
rừng thiêng tóc mượt suối chia ngại ngần

[626]
nghìn lời thề ước phù vân
yêu ta em hứa vạn lần phù không
mười năm chung cạn chén đồng
đôi môi ươn ẩm hoài công dã tràng
 
[627]
câu thơ bay phấn hoa vàng
trang kinh ẩn hiện đôi hàng lệ rơi
hương u linh - khói rạc rời
đất trầm ngát toả mê tơi dấu giày

[628]
nụ hôn cài búp lan gầy
em xa xót ngóng cuối ngày chép thơ
hoa nồn nộn đợi trăng mơ
phấn phơi chờ gió - nhụy trơ đợi tình
 
[629]
đạt ma sư tổ rùng mình
mười phương chư phật thình lình cười khan
yêu em lòng chợt bàng hoàng
phù điêu giã hạnh - đạo tràng mị ngôn

[630]
bụi về ngái ngủ hoàng hôn
lửng lơ bay lượn trong hồn ngu ngơ
trang am thất khép cửa hờ
nhão chao tiếng guốc bên bờ tịch hoang
 
[631]
vướng chân sợi tóc trong hồn
si mê - dã dượi - trầm hôn - lạc đường
tình bay theo gió lạnh buồn
ngọc trôi duềnh xoáy - hoa cuồng vịnh chia
[632]
câu thơ khắc đá mộ bia
trăng đêm ngây ngất - trăng khuya sóng soài
đồi tây nguyệt giải u hoài
ai co ro thẹn nhịp hài qua sân

[633]
bồ đề rễ mọc ngón chân
ngón cong thanh sắc - ngón trần thịt da
ngón xưa đọa nẻo ta bà
ngón gầy thơm ngát hương già la bay

[634]
chân như hiển hiện trùng vây
chân tâm chọn khúc sông nầy soi gương
ta đành lãnh án tha phương
em giờ chê chán nghê thường chiêm bao
 
[635]
trong hồn sóng vỗ lao xao
trong em mộng ước cồn cào thịt da
bởi em đan phiến ngọc ngà
nên ta cuộn chảy chan hòa từ tâm

[636]
trong ta đầy ắp mê lầm
tim sôi sục gió - ngực đầm đìa sương
bởi người ép nhụy gây hương
nên từng nốt nhạc rụng đường môi thơm

[637]
yêu người luyện mấy đường gươm
trao nhau thiền trượng đính hôn làm bằng
mai nầy rã tuyết tan băng
rước em về ngự động trăng chủ trì

[388]
yêu người quán niệm từ bi
thương em chải rụng xanh rì tóc mai
ngày sau tình có lỡ phai
xin người nở đẹp nguyên đài hoa xưa

[639]
chọn nhau khai ấn truyền thừa
cuối thu xuống núi thăm mưa đầu làng
dung nghi thù đặc thiền sàng
đành chiều hành giả đăng đàn thuyết kinh

[640]
hạnh tăng pháp hỷ nuôi tình
hoát nhiên thoát lạc - thình lình gây hương
ôi người khôi vĩ dị thường
hoa nghiêm pháp giới - kim cương đạo trường
 
[641]
người về ướt đẫm hơi sương
như cơn gió thoảng - như đường nhạn bay
đầu đêm trái mộng rờn tay
nửa khuya lan héo - nửa ngày quỳnh xanh

[642]
người đi trái mộng tròn căng
tiệc vui vỡ đất - hoa đăng rực trời
tỉnh say (nửa giấc) ngậm ngùi
sân phai xác pháo - đường vùi châu đăng
 
[643]
lạnh từ huyệt mộ đêm trăng
lạnh từ cổ tháp sao băng cuối trời
lạnh vòng tay - lạnh đôi môi
lạnh từng sợi tóc nổi trôi bến đời

[644]
vì ta chinh chiến ngược xuôi
khuya em thức trắng ngủ vùi ban mai
suốt cơn chinh chiến miệt mài
tháng năm dã dượi - đêm ngày hôn mê
 
[645]
trắng cơn mộng triệu đi về
bóng em lơi lả bên lề cuộc vui
thương ai dựng mắt ngậm ngùi
với tay lắc mộng nếm mùi thê lương
 
[646]
hồ cừu lấm bụi mười phương
khóe hoen quánh lệ - má hường biệt ly
chiều chong mắt dõi chim đi
thiên phương bến đậu - thiên di cánh sầu
 
[647]
phấn son từ độ phai nhàu
bụi làn trăn trở bên cầu từ ly
suối trôi tóc liễu xanh rì
bướm ong - tròn tuổi dậy thì - khai hoa

[648]
xếp kinh tráng ấm gan gà
chờ trăng thếch một tuần trà vũ xuân
hồn xưa theo khói về cùng
 tiên điền - lục vũ - lô đồng - ức trai

[649]
chân về nẻo ấy có hay
gót hài bóng đạp - đế giày dấu vương
bước quen hoa nở chán chường
ven đường lối động - chân tường thành xiêu

[650]
tình ai đất dậy phong nhiêu
bướm thương hoa nộn dập dìu ghé chơi
vãn thu phấn nhụy dần vơi
lập đông ong bướm rã rời cánh trơ

[651]
lên lầu hong tóc lụa trôi
mây đen về tụ góc trời mưa sa
ngực em căng sữa trăng ngà
rớt rơi tài tứ trên da thịt đầy
 
[652]
tờ hoa mở rộng nét mày
khóc ai mấy kiếp đèn gầy sách khuya
hàng hàng nến chảy lệ mưa
nghiêng nghiêng song lệch - lưa thưa nhạn về

[653]
trăng đông chí lạnh thê thê
dáng ai côi cút tóc thề vương bay
nhớ thương trũng mí sầu cay
mùa thi dầu cạn trơ bày gương nga

[654]
khói vàng từ động nam hoa
sương gầy từ cửa tịch tà mưa ngâu
mịt mù sương khói về đâu
thê thê khói loãng - dàu dàu sương tan

[655]
trang kinh lác đác hoa vàng
cánh rơi vung vãi nhụy tàn cuối thư
từng hơi khói tỏa không hư
hoang mang thần mộng - ngần ngừ chiêm bao

[656]
bụi tro (nỗi chết) ngọt ngào
xốn xang môi lưỡi - cồn cào thịt da
 ân ái (một thuở) trăng tà
lầu khuê lưới mắc - hiên nhà nhện treo

[657]
hạt nhân người lỡ tay gieo
cuốn theo dấu nước đường bèo trôi xuôi
cánh đào ngấm mạch nguồn tươi
đầu thôn cuối chợ giọng cười gây mê
 
[658]
trăng từ viễn xứ quay về
ghé qua bến cũ nơi thề hẹn xưa
trải bao thuyền giạt sóng đưa
cụm mây năm sắc lưa thưa rắc buồn
 
[659]
luật vô ngã - lý vô thường
núi sông trầm ngải - bản mường duyên sinh
bèo mây nước xoáy cuộn tình
phù ba tan hợp - phù bình giạt trôi

[660]
đá vàng bật chảy mực tươi
trang kinh vô tự kết từ vô ngôn
rừng thương lá cỏ bồn chồn
trăng yêu sương đọng giọt phồn hoa xiêu

[661]
trời nghiêng nắng rót mật chiều
ráng lên vàng lạnh tịch liêu mắt chờ
yêu người lòng bỗng tiêu sơ
nhớ em rụng đóa bơ phờ ngấn song

[662]
vay trời gió mát trăng trong
nhớ em vô hạn đèn chong đêm tàn
dầu khuya lệ đổ hàng hàng
trang hồng tuyết rụng - nến vàng sao rơi
 
[663]
từ miền quên lãng rong chơi
ghé qua tăng động sao bời bời soi
trăng non ngái ngủ ven đồi
sương rừng đãng đãng - sương trời hoa hoa

[664]
dựng đài cao - vắt trăng ngà
hứng sương bắc đẩu canh ba uống tràn
nhụy trời (ngọt mật) tiên dâng
ta lên cơn suyễn bần thần đợi em
 
[665]
đại từ cánh nở trong đêm
liêu trai ngoan trổ muốt mềm ngát sen
đôi chân dày dạn lối quen
ung dung về cõi thường hằng tranh vanh

[666]
vườn xưa hoa nụ mơn xanh
vũng bàu cạn kiệt - bãi tranh khô cằn
kể từ lạnh ngắt hương đăng
ta lưu lạc nhớ mộ lăng từ đường

[667]
gặp nhau giữa cuộc vô thường
yêu nhau núp bóng giáo đường lầu chuông
hợp từ nguồn cội trầm hương
tan trong mây khói mười phương hẹn hò

[668]
lén trao giấy mực học trò
nến khuya nắn nót dặn dò mai sau
mấy tầng lửa loạn bể dâu
chờ hoài trễ mấy mùa cau đợi trầu 
 
[669]
ngày xưa áo trắng qua cầu
nón buồn căng gió - tóc sầu lộng mây
đêm dài từng sợi rối bay
ngây ngô sông mộng - u hoài bến mê
 
[670]
cánh chim đãng trí chợt về
người quay lưng bỏ câu thề gió xoay
trăng nghiêng vừa xế tầm tay
nửa vơi hiên mộng - nửa đầy thềm mơ
 
[671]
lối xưa ngõ hạnh đang chờ
người đi biền biệt bến bờ phương nao
xuân xưa hoa úa nhụy đào
sắc nhàu năm trước gượng chào gió se

[672]
một mai tỉnh mộng người về
mưa dồn sương ẩm - mây che nắng buồn
cheo leo mấy nhịp cầu suông
tình đưa võng hát tích tuồng ru con
 
[673]
chờ nhau ngóng mỏi đợi mòn
cát trông bụi thấm lạnh cồn biển dâu
bụi về đâu - cát về đâu
xanh xao - dã dượi - dãi dầu - vàng hanh

[674]
từ tâm khởi một niệm lành
yêu người cắn cỏ ngậm vành tuyết băng
thương em trầm trệ sách đèn
vắng em từng sợi tóc đen mệt nhoài

[675]
từ ta tịnh khẩu nằm dài
sáng ung dung điển - chiều mài miệt kinh
thoảng thơm hương lạ giật mình
trang thơ rớt hột thình lình mộng giăng

[676]
trong mê pháo nổ rộn ràng
tả tơi đỏ xác - bàng hoàng rộ hương
hóa nghìn cánh bướm mười phương
bay qua mấy cuộc tình trường khói mê
 
[677]
trong mơ ong bướm đi về
trong mê gắn bó câu thề vấn vương
lời bay theo gió vô thường
gió bay về cõi miên trường như nhiên

[678]
cõi nào phật - cõi nào tiên
cõi nào mộng trắng sương triền miên rơi
đường nào cát bụi dày phơi
tình nào ân ái không vơi không đầy

[679]
thuyền xưa vẫn nhớ bến nầy
bướm xưa vẫn nhớ hoa gầy vườn xưa
tóc xưa dài nhớ lược dừa
em xưa chừng nhớ chiều mưa năm nào

[680]
dung nhan sơ liễu yêu đào
sông mê bến đục thét gào môi thâm
đường chim diệu vợi thư cầm
nổi trôi mấy kiếp - phù trầm bao phen

[681]
nửa đời lạnh buốt chiếu chăn
phòng khuê rối tóc - hoa đèn nhẹm mi
phải chi ngày ấy trường thi
hài nhung đừng nở đóa quỳ khoe hương

[682]
sắt son rồi cũng phai hường
thủy chung rồi cũng đôi đường chia xa
sáng trở gió - chiều rụng hoa
mưa nguồn ngập động - chớp lòa cháy non
 
[683]
chút thơ hùng tráng trong hồn
vắt ra đổi rượu uống dồn quên ta
dòng thơ vữa mật chan hòa
giọt nồng - rượu đắng - nẫu nà - tím môi
 
 
[684]
giọng người ngâm rụng thơ xuôi
ta buông tên tuổi cho rồi một phen
mai xưa ngơ ngác sách đèn
bởi chưng thân thế đời ghen cũng thường
 
[685]
môi trầm thoảng ngọt u hương
nửa đêm nở nụ vô thường hiến thân
giàn thiên lý mộng bâng khuâng
chợt nghe sấm dậy bần thần thịt da

[686]
gần nhau gang tấc vẫn xa
xa nhau vạn dặm cũng là gần nhau
xa gần một thoáng mày chau
sương tai tái rụng - trăng dàu dàu sa

[687]
lạnh từ lòng đất yêu ma
lạnh từ khe động - lạnh qua biển trù
lạnh từ thái cổ nhiên như
lạnh từ huyệt mộ không hư lạnh về

[688]
mưa đầu khe - ướt cuối khe
em tình si khóc suốt hè sang thu
sương giăng đỉnh núi sa mù
ta gieo thân thế đặc thù heo may

[689]
tình xanh lệ nực nồng cay
lệ xanh tình cũng cuồng say ươm tình
yêu người khắc đá băng trinh
thương em tạc dạ thình lình ăn năn

[690]
dấu môi cổ tích còn hằn
biển man man đợi - vịnh dằng dặc đưa
chân cầu tóc gió lưa thưa
dáng em thác trút mùa mưa nguồn về

[691]
triều lên sương xuống thê thê
mây giăng bốn cõi chân về phương mơ
đợi người mắt dõi vu vơ
biển mênh mông nhớ - rừng mờ mịt quên

[692]
niềm riêng gió thốc mặt duềnh
buồm qua lối ấy buồn tênh bến bờ
hoa sầu - bướm ngẩn - ong ngơ
ngựa qua ải quạnh ngóng chờ tin mai

[693]
thiên thu nằm đợi dấu hài
môi phơi trăng lẻ - tóc cài sao thưa
nghìn năm mây trắng vờn đưa
mắt dày biển ái - môi thưa lưới tình
 
[694]
ơn người tạ cuộc hóa sinh
nương tay tưới tẩm cuộc tình không hoa
tiếng chim khàn đục thiết tha
thôi đành - chuyện ấy cũng là - phù vân

[695]
sát na trong ngọc trắng ngần
cánh mai lén nở bần thần cuối đông
từng gót chân - từng lóng chân
tỏa hương bát ngát nụ gần nụ xa

[696]
áo em ráng mộng nhập nhòa
dung nghi thù dặc trên tòa lầu trăng
về sơn động - ẩn am tăng
sương ngời ngợi lộng - sao vằng vặc soi

[697]
vào hang núi - săn ngà voi
gặp người tu đạo bên ngòi nước trong
hàn am trống lạnh dị thường
tường rêu sương chận - thảo đường mây ngăn

[698]
thiền sàng tiên thất đầy trăng
nửa đêm trở lạnh chiếu chăn mơ màng
thần giao cách cảm miên man
thác ru nồng giọng - suối ngân ấm lời
 
[699]
nửa khuya trăng động lả lơi
tràn trề hơi hám môi mời mọc nhau
tuyết rơi bạc giá nghìn sau
nửa lâm - nửa lụy - nửa đau - nửa buồn

[700]
môi thề lời ngọc tràn tuôn
chén thề rượu mật quạnh buông giọt rời
người về treo võng à ơi
ru con tình cũ mù khơi biệt mù

 
  Trở lại chuyên mục của : Võ Thạnh Văn