KHA TIỆM LY 
 

Lệnh Hồ Xung
 

Chưa mỏi vó câu vạn dậm dài,
Lòng riêng nào dễ sớm phôi phai.
Bẽ bàng tình hận Hoa Sơn Đỉnh,
Dang dở ân cừu Hắc Mộc Nhai!
Bình cạn hơi men, chưa chuếnh choáng,
Phấn phai màu má, vẫn thơ ngây!
Sông hồ một kiếm không nghiêng ngả,
Vương chút môi hồng ngất ngưỡng say!

 

Gởi Người Sau
 

"Còn duyên thì hợp, hết duyên tan" *
Chỉ tiếc cho bao chuyện lỡ làng.
Sách vở thẹn thùng cùng hậu thế,
Tấc lòng ray rứt với giang san.
Bút nghiên cam chịu trò dâu bể,
Bão tố nài chi cánh đại bàng!
Từng đã treo thân đầu mũi giáo,
Há gì lại sợ Quỷ Môn Quan?

* Câu của nhà Phật


  Trở lại chuyên mục của : Kha Tiệm Ly