LÊ ĐĂNG MÀNH


Nước
“Thủ nhất thanh”


Nước mãi chòng chành bủa bể dâu
Nước luôn bình thản vẫn u sầu
Nước khi lũ lụt dầm tê tái
Nước lúc tang thương tẩm khổ đau
Nước nhảy bất thường mà dữ dội
Nước nằm vô trụ cứ thâm sâu
Nước thương con sóng ôm bờ cõi
Nước hận yên hà phảng phất đâu ?

Mùa Đông
“Song điệp – độc vận”


Ảm đạm treo MÙA buổi lập Đông
Lạnh lùng khốn quẫn với Mùa Đông
Gọi Mùa chuyển tiết giăng mưa bão
Cầm lũ giao Mùa bủa gió Đông
Đau đáu Mùa màng nhìn đất nước
Quê Mùa ruộng lúa đợi trời Đông
Tầng mây vần vũ Mùa tê tái
Dơi được Mùa Thiền trọn giấc Đông.


 
  Trở lại chuyên mục của : Lê Đăng Mành