MẶC PHƯƠNG TỬ

 
ĐẾN MỘT MÙA XUÂN
 
Nghe xé lòng đau vết chém sâu
Từng cơn bão nỗi mắt tuôn sầu!
Mây điên cuồng gió hờn non lạnh,
Trời não nùng mưa trút giọt đau.
Khúc ruột ba miền thương tiếng quốc...
Khối tình bốn biển thấm dòng châu.
Tìm đâu với cả mùa xuân nhỉ?
Đây, một mùa xuân vẫn nhiêm mầu!
 
Tam Ky, q, Nam, 1999.
  Trở lại chuyên mục của : Mặc Phương Tử