NAM KHA


Bóng Chiều
(chuyết họa bài họa Khúc Cảm Chiều..Của Nguyễn Gia Khanh


1) 
Bước mỏi trầm tư thân khách trọ
Mệt nhoài thấm thía bóng mây qua
Buổi hoàng hôn gọi còn ray rứt
Cuộc lữ trình đau chẳng xóa nhòa
Sợi nắng vòng vèo khơi nỗi nhớ
Âm thanh nhè nhẹ dậy tình ca
Sách xưa lần giở ôn hoài niệm
Cánh bướm đã khô....ngọn bút tà...
2)
Ngọn bút tà huy khởi hướng tây
Như không như có xác thân này
Khói sương mù mịt trùng dương khuất
Men thở nồng nàn sóng ngực lay
Gợi lại dáng xưa lưu ký ức
Còn chăng ao cá rửa chân mày?
Ra đi hồn gửi miền ngơ ngác
Nhung nhớ hương làng lỡ cuộc say
3)
Lỡ cuộc say mù niềm viễn mộng
Mòn đời trôi lạc nhịp tương sầu
Đêm dài hắt bóng người...loang lổ
Ngày mỏi soi gương nét..thẳm thâu
Đuôi mắt ngày nao hằn dấu vết
Tóc mây giờ đã điểm sương đầu
Run run ngọn bút mờ trang giấy
Ngoảnh lại quê nhà khúc ruột đau
4)
Khúc ruột đau thương quặn thắt chiều
Khi hồn tịnh lắng chốn cô liêu
Trăng treo đỉnh úa đêm thao thức
Rêu bủa đời xa bước loạn xiêu
Vi vút giấc mơ vàng huyễn ảo
Ngỡ ngàng chiếc bóng lạnh buồn thiu
Bốc hơi mây khói loang trời đất
Giọt đắng tràn mi đọng ít nhiều
5)
Nhiều lúc nhớ đồng xanh ủ dột
Đôi khi nghe sóng bạc vang gầm
Thả tình mười tám gieo lời ngọt
Thắp lửa đôi mươi cất tiếng câm
Sợi khói lung linh niềm hạnh ngộ
Mái tranh âm ỉ ruột đau ngầm
Dặm dài khách lữ nâng ly cạn
Hun hút quê hương dạ khúc ngâm
6)
Ngâm khúc hoài xưa tiếng trống thùng
Mơ về nguyên thỉ cội nguồn chung
Miền xa tuyết lạnh mây giăng lưới
Dặm lữ chân trơn bướm lạ vùng
Xanh đỏ tím vàng cam..bối rối
Đắng cay mặn chát ngọt..mông lung
Băn khoăn nuối tiếc người năm cũ
Nồng ấm vòng tay ngọn lửa bùng
7)
Ngọn lửa bùng xuyên...xua tuyết giá
Gót nai bước lạc đẫm sương trời
Trăng xanh thăm thẳm vàng mơ ẩn
Lá úa ve vờn đắng chát vơi
Có bóng chim rung cành sáng sớm
Còng lưng mẹ gánh buổi chiều đời
Đứa con viễn xứ muộn màng ngóng
Tiếng hát ầu ơ...giọng khản hơi
8)
Khản hơi từ độ gió giao mùa
Ngơ ngác ảo mù dáng mẹ xưa
Tựa gốc nghe đàn chim kễ lể
Treo hồn giăng ngọn cỏ lay lùa
Sẫm hồng bóng cọng rơm phiền muộn
Loang đỏ màu triền núi lão...nua
Sợi khói mái tranh vương...tiềm thức
Vỏ vàng khuôn mặt khóc sau mưa
9)
Mưa héo hắt rơi miền lạnh giá
Gió đìu hiu thoảng mộng hiền lành
Cầm dao chặt đứt hoàng hôn đỏ
Ước biển hóa thành ruộng lúa xanh
Tình trói triền miên vào gốc khế
Thơ bay diễm ảo ngự đầu cành
Cánh diều lơ lửng về thơ ấu
Dệt lưới linh hồn sống ẩn danh
10)
Ẩn danh chẳng nhớ mình là ai
Còn chút bâng khuâng lữ dặm dài
Tròn khuyết trăm năm tan lại hợp
Vui buồn trọn kiếp vỡ...rồi dai
Lá xanh ngọn cỏ vờn e ấp
Sách cũ bướm hoa ép miệt mài
Lững thững bóng chiều ươm nụ biếc
Biết đâu lại nở đóa hoàng mai....

 
  Trở lại chuyên mục của : Nam Kha