NAM KHA

THẦM LẶNG
(thuận nghịch độc)
Namkha
Namkha
Gần xa vụn vỡ giọng em cười!
Gió lặng thầm đau vọng ảo vơi
Chân vướng gai lơ sầu ngọn cỏ
Bụi giăng mưa bủa hãm sương trời
Dần loang tuyệt diễm tim nguồn cháy
Đẫm thấm vàng xanh lửa ngọn khơi
Xuân rực dạt dào màu sắc mới
Tần mây bão sóng buốt xuyên người!
Đọc ngược:
Người xuyên buốt sóng bão mây Tần
Mới sắc màu dào dạt rực xuân
Khơi ngọn lửa xanh vàng thấm đẫm
Cháy nguồn tim diễm tuyệt loang dần
Trời sương hãm bủa mây giăng bụi
Cỏ ngọn lơ sầu gai vướng chân
Vơi ảo vọng đau thầm lặng gió
Cười em! giọng vỡ vụn xa gần!
THÔNG REO MIỀN NHỚ
Thông rừng vẫy má phấn mờ phai
Đỏ mặt trời vàng lửa nắng mai
Lòng trĩu nặng sau lưng núi thẳm
Gót mềm đau lữ khách đường dài
Cong mi rối thả buông đen tóc
Nhọn móng khờ run rẫy mỏng vai
Hồng má nhớ dim nheo thỏ đế
Rong tình cháy bỏng mộng du nai.
Ngược:
Nai du mộng bỏng cháy tình rong
Đế thỏ nheo dim nhớ má hồng
Vai mỏng rẫy run khờ móng nhọn
Tóc đen buông thả rối mi cong
Dài đường khách lữ đau mềm gót
Thẳm núi lưng sau nặng trĩu lòng
Mai nắng lửa vàng trời mặt đỏ
Phai mờ má phấn vẫy rừng thông.