NAM KHA
Thu Lạ
Gió cuốn lá vàng bay lạc thu
Hồn nhiên dừng bước chốn hoang vu
Tần ngần bên suối chim sâu lạ!
Ngun ngút đầu non ngọn khói mù
Vòm lá nắng xuyên vang giọng hót!
Rừng mây ai thở vọng lời ru?
Tiếng ca rưng rức hồn sơn nữ!!
Nghẹn đắng như hờn dỗi khách du...
Quy Y
Khi em đã khoác áo nâu sòng
Ta tưởng hoá thành sương trắng trong
Rũ hạt bụi đời lâng ... nhẹ gánh
Phiêu hồn mây khói ám.. rưng lòng
Sao như còn vướng niềm bi luỵ!!
Không thể quẳng đi nỗi nhớ mong!
Nặng trĩu cuồng quay tim một hướng...
Qui y đôi mắt ướt tuôn dòng!!
Chiếc Lá Bay
Chiếc lá úa buồn! lốc cuốn bay
Bên bờ suối cũ ngóng mù say!
Xả buông trĩu nặng mờ trăng núi!
Hít thở nhẹ nhàng lướt khói mây
Dim mắt gửi hồn tê buốt mỏi
Lạc tim vỗ cánh loạn cuồng quay
Vùi chôn viễn mộng miền hoa cỏ
Thả bổng muộn màng giấc lắt lay.