NGUYỄN GIA KHANH
Cũng Chỉ Cuộc Cờ
Ngẫm nẻo trần ai giống cuộc cờ
Bao lần bước lạc vẫn ngồi trơ
Đời xe gặp nước hoài rong ruổi
Kiếp sỹ nằm cung phải chực chờ
Chẳng lối sang hà phơi mã dại
Không ngòi lộn pháo rõ trò nhơ
Tàn canh ngoái lại sòng hư huyễn
Được mất nào qua khỏi chữ ngờ.
Tự Thán
Vực thẳm dòng sâu đã chán dò
Hiên chiều rã gối lại nằm co
Vì dang dở khiến lầm canh bạc
Bởi lỡ làng xui muộn chuyến đò
Ném cả manh đời trong huyễn mộng
Khơi từng đốm lửa giữa tàn tro
Lòng nghe vật vã theo ngàn sóng
Bủa mãi hồn hoang xót tựa vò.