NGUYỄN GIA KHANH
Ngỡ Mộng Thu Xưa
Sang mùa ngóng nhạn bóng dần thưa
Lại gửi về thu mộng ngỡ vừa...
Vàng võ cảnh khơi thềm lá rụng
Sụt sùi ngâu thoảng gió chiều đưa
Mang sầu trọn kiếp vương tình huyễn
Ruổi bước phờ đêm tủi lệ thừa
Càng cũ chuyện đau càng mãi nhớ
Ngang đò lỡ phận tiếc hoài xưa.
Đọc ngược:
Xưa hoài tiếc phận lỡ đò ngang
Nhớ mãi càng đau chuyện cũ càng
Thừa lệ tủi đêm phờ bước ruổi
Huyễn tình vương kiếp trọn sầu mang
Đưa chiều gió thoảng ngâu sùi sụt
Rụng lá thềm khơi cảnh võ vàng
Vừa ngỡ mộng thu về gửi lại
Thưa dần bóng nhạn ngóng mùa sang.
Dưới Chiều
Dưới Chiều
Thang đời mấy bậc dẫu chồn chân
Trả mãi nào xong món nợ trần
Giữa kiếp chưa nhòa câu thệ hải
Bên trời cũng mặc đám phù vân
Ngùi vai lữ thứ còn mang nặng
Chạnh bóng hoàng hôn đã ruổi gần
Níu mảnh dương tà buông lặng lẽ
Tơ chiều bỗng nhuộm tím ngoài sân.
Khúc Cảm Giao Mùa
Khúc Cảm Giao Mùa
Thu đà thoáng giục bóng ngoài song
Ủ mãi hồn xưa mộng thắm dòng
Dù đợi vẫn xa tình nhẹ ruổi
Dẫu chờ thêm muộn ngõ thầm mong
Đu cành níu phận thương vàng lá
Bủa gió ngùi thân ngẫm nặng lòng
Vù cái chợt qua mùa én nhạn
Ru chiều khúc hạ nuối sầu đong.
Đọc ngược:
Đong sầu nuối hạ khúc chiều ru
Nhạn én mùa qua chợt cái vù
Lòng nặng ngẫm thân ngùi gió bủa
Lá vàng thương phận níu cành đu
Mong thầm ngõ muộn thêm chờ dẫu...
Ruổi nhẹ tình xa vẫn đợi dù...
Dòng thắm mộng xưa hồn mãi ủ
Song ngoài bóng giục thoáng đà thu.