NGUYỄN GIA KHANH


Ngẫm
 
 
Dâu bể cuộc đời bến đục trong
Thế nhân sầu mộng vỡ tan lòng
Giầu so phận ấy dòng trôi bọt
Mỏng ngỡ duyên này gió lọt song
Câu vụt bóng dường may với rủi
Kiếp buông mồ vẫn thẳng như còng
Cầu mong khó thỏa dù thua được
Đâu dễ có gì mãi ruổi rong.
 
Đọc ngược:
 
Rong ruổi mãi gì có dễ đâu
Được thua dù thỏa khó mong cầu
Còng như thẳng vẫn mồ buông kiếp
Rủi với may dường bóng vụt câu
Song lọt gió này duyên ngỡ mỏng
Bọt trôi dòng ấy phận so giầu
Lòng tan vỡ mộng sầu nhân thế
Trong đục bến đời cuộc bể dâu.

Hướng Về Miền Trung

 
Hoa này dẫu muốn tặng đời nhưng...
Khúc ruột Miền Trung lũ chửa dừng
Chẳng nỡ cam lòng trông kiếp bạc
Sao đành ngoảnh mặt hóa người dưng
Ngàn câu sáo rỗng càng dư tủi
Một tấm tình chân cũng đủ mừng
Đã phận Tiên Rồng chi kể xiết
Nên dù gánh nặng hãy kề lưng.

  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Gia Khanh