NGUYỄN GIA KHANH


 

Xuân Trùng Trùng
(Thuận nghịch độc)

 

Xuân tình trải thảm dệt cùng Xuân
Mộng biếc Xuân thềm động gót Xuân
Xuân thắm bướm về Xuân đợi én
Má ngời Xuân tỏa nắng chờ Xuân
Xuân đùa nụ ấy Xuân đầy ngõ
Bước giục Xuân này cảnh mến Xuân
Xuân vẫn biết lòng Xuân mãi đến
Xuân hoài nhớ lắm dạt dào Xuân.

 

Đọc ngược:
 

Xuân dào dạt lắm nhớ hoài Xuân
Đến mãi Xuân lòng biết vẫn Xuân
Xuân mến cảnh này Xuân giục bước
Ngõ đầy Xuân ấy nụ đùa Xuân
Xuân chờ nắng tỏa Xuân ngời má
Én đợi Xuân về bướm thắm Xuân
Xuân gót động thềm Xuân biếc mộng
Xuân cùng dệt thảm trải tình Xuân.

 

Bến Tình
(Thuận-nghịch độc)

 

Ngang đò chuyến ấy buổi chiều nghiêng
Bến đợi người xa sóng vỗ thuyền
Vàng nhuộm ráng mây vờn gió thoảng
Tím hòa sông mộng lướt dòng xuyên 
Sang cùng lối hẹn nên hoài đắm
Bước tiếp đường mơ cứ mãi phiền
Tràn ngập sắc yêu trời tỏa nắng
Than hồng vẫn rực lửa tình duyên.

 

Đọc ngược:
 

Duyên tình lửa rực vẫn hồng than
Nắng tỏa trời yêu sắc ngập tràn
Phiền mãi cứ mơ đường tiếp bước
Đắm hoài nên hẹn lối cùng sang
Xuyên dòng lướt mộng sông hòa tím
Thoảng gió vờn mây ráng nhuộm vàng
Thuyền vỗ sóng xa người đợi bến
Nghiêng chiều buổi ấy chuyến đò ngang...


  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Gia Khanh