PHẠM KIM LỢI
Đời An Lạc
Bỏ gánh, nhẹ vai, trút nỗi phiền
Không màng danh lợi, để lòng yên
Dạo chơi trên bến trăng cùng nước
Khỏi vướng trong đầu bạc với tiền
Báo đốm nép mình trong cũi sắt
Họa mi tung cánh giữa thiên nhiên
Câu thơ xướng họa đời an lạc
Chén rượu, ly trà đãi bạn hiền