QUỲNH HƯƠNG
Khúc Tình Quê
Tơ vàng khua nhẹ gót chân quê
Lay động mành khuya - nét bút quê
Giậu trúc mơ màng vơi khóe mắt
Hàng cau lóng ngóng đợi người quê
Mênh mang kỉ niệm miền hoa cỏ
Loáng thoáng dấu hài nẻo phố quê
Ngõ hẹp đêm về trăng đối bóng
Ngày rơi đồng vọng khúc tình quê.
Tím Cả Hồn Thơ
Thương tiếc Người ơi! Dáng Mẹ quê
Cánh hoa dung dị chốn đồng quê
Nụ cười đôn hậu xanh vườn hạnh
Ánh mắt dịu hiền đượm ngõ quê
Kham khổ bao mùa phơi vạt nắng
Long đong mấy bận níu tình quê
Lá vàng thoáng rụng từ đông ấy
Tím cả hồn thơ - tím cả quê!