QUỲNH HƯƠNG
Nắng Nhuộm Vườn Xuân
Nắng nhuộm vườn xuân thắm cỏ cây
Đài trang dạo bước tóc hờ bay
Bâng khuâng tứ lạ xanh thuyền mộng
Lơ lửng miền xưa ửng sắc mây
Áo tím mơ màng lời én gọi
Mai vàng e ấp giọt sương lay
Hương thầm đượm mãi vương chân khách
Trừ tịch nửa khuya chuốt rượu vầy...
Một Chút Thôi!
Người gieo vị đắng xuống tim tôi
Trên chuyến tàu xưa một chút thôi
Ga nhỏ ngỡ ngàng hương gió lạ
Trăng côi lấp lánh giọt mi ngời
Bàng hoàng giấc điệp đêm không trọn
Thao thức hoa đời mộng chẳng vơi
Ngõ hẹp canh mòn buông tóc rối
Mưa xuân se lạnh một khung trời.