QUỲNH HƯƠNG
Thu Nhuộm Hồn Thu
Thu nhuộm hồn thu dệt tứ ngông
Gió ngàn khe khẽ rối mi hồng
Đêm nghiêng mòn mỏi nào vơi được
Biển thẳm rì rào thật khó thông
Đáu đáu tình xa se giấc hạc
Nhập nhòe mực tím buốt trang lòng
Mai sau lỡ gặp chàng thơ thẩn
Trở gót quay về ngộ sắc- không.
Chẳng Nhạt Mờ
Từ giã bạn thơ mãi đến giờ
Gót đời hoang hoải rối dây tơ
Ngẩn ngơ vườn cũ trăng treo lệch
Vương vấn người xa cửa khép hờ
Lời gió ngọt ngào len gối mộng
Làn hương dìu dịu ngấm thuyền mơ
Đan vần thực ảo gầy duyên bút
Dẫu nắng mưa sa chẳng nhạt mờ.