TRÚC NGUYÊN


Tĩnh Toạ

Đêm khuya lặng lẽ đất trời yên,
Tĩnh tọa lòng an, bạt não phiền
Thở nhẹ từng hơi, hơi lặng lẽ
Đếm đều mỗi số, số trầm nhiên
Tâm tâm lặng lẽ hoà tánh thể 
Ý ý điềm nhiên hợp lẽ thiền
Một thoáng quay về nương nẻo giác
Xa lìa ảo tưởng kết lành duyên.

Tâm Nguyền

Bình minh thức dậy tụng kinh thiêng,
Thỉnh tiếng chuông ngân tỏa khắp miền.
Mong mỏi hữu tình quy nẻo giác,
Cần cầu bá tánh hướng tâm nguyên.
Sáu thời an lạc, không ưu não,
Tám tiết thanh bình, chẳng chướng duyên.
Nghiệp thiện vun trồng: Hoa tuệ nở!
Đèn tâm sáng tỏ, ngát hương nguyền.

Học Đạo

Bần tăng học đạo chẳng ham cờ
Chí để Thiền-na, dưỡng thiện cơ
Vọng tưởng lăn xăn, nên gạn lọc
Chân tâm hiển hiện, gắng đừng lơ
Những mong Tinh Tấn-quay về cội
Thầm niệm Từ Bi- bước tới bờ
Nấu sử sôi kinh vun gốc tuệ
Bần tăng học đạo, chẳng ham cờ!

Tĩnh Tại

Am thiền mãi vọng tiếng kinh cầu,
Lắng dịu niềm nhân lắng khổ đau
Pháp lữ thong dong tuyên lẽ diệu
Khách thiền tự tại ngắm hương mầu
Trầm luân khổ hải mong rời bến
Bỉ ngạn an bang nguyện hướng đầu
Nhiếp niệm hồi tâm nương ánh đạo
Để lòng thanh thản tỏ huyền châu.


 
  Trở lại chuyên mục của : Trúc Nguyên