VÕ TẤN HÙNG
Dòng Sông
Bao năm tha xứ biệt dòng sông
Thao thức bên trời đêm quạnh mông
Bến nước còn chăng ai đứng đợi
Cây đa có biết Nẫu ngồi trông?
Quê người cơm áo khôn vơi nhớ
Đất khách gạo tiền chẳng cạn mong?
Lãng đãng lục bình trôi tím ngát
Mái chèo khua khoắng nhẹ thong dong!
Đà Lạt
Đà Lạt bốn mùa mờ ảo sương,
Bâng khuâng lữ khách tự ngàn phương
Nhật Quỳnh nao dạ luôn khoe sắc
Phượng Tím xao lòng mãi phả hương
Xa Thác Cam Ly vương nỗi nhớ
Rời Đồi Hai Mộ đọng niềm thương
Mai về miệt biển sao xa quá
Xứ lạnh yêu ơi mấy dặm đường!