NGUYỄN CẨM THY
 


Hương Tết
 
Xuân về. Nắng ấm nồng nàn. Gió thoảng đưa hương –những mùi hương của Tết. Xuân bắt đầu về từ những ngày tháng Chạp, khi mùi thơm của tờ lịch mới được treo trong nhà, nhắc nhở nhịp thời gian như một chuyến tàu bước vào ga cuối, có lắm nôn nao nhưng cũng lắm bồi hồi.
 
Trẻ con hân hoan hít hà mùi thơm của quần áo mới. Tất cả niềm vui như đã được đợi chờ từ lâu lắm. Xuân về bên ô cửa sổ hiên nhà, với một khoảng sân nắng hồng ấm áp. Những nụ mai vàng đã chúm chím, đợi chờ ngày bừng lên hương sắc. Thứ hương thơm dịu dàng làm say lòng bao kẻ yêu hoa.
 
Vạt hoa vạn thọ đã bắt đầu lòe xòa bung cánh. Cúc vàng, cúc tím đang rung mình trong ngọn gió đương xuân lãng đãng tự tình. Có lẽ, sau một năm dài tất bật chuyện cơm áo gạo tiền, ta luôn sống quẩn quanh trong những nỗi buồn vui thường nhật, nên vào mỗi độ mùa xuân về chạm ngõ, là lúc ta thả lòng nghe nhịp thở thời gian.
 
Một sớm mai, ta bước ra đồng, bắt gặp những giọt sương mai còn đọng trên nhành cây ngọn cỏ, tiếng chim chóc líu lo hót gọi mùa về nghe lòng xốn xang đến lạ. Mùa xuân –mùa của sự trong trẻo và bình yên. Bởi thế, sẽ dễ dàng bắt gặp mùi mạ non trong gió, đó là thứ hương thơm dung dị của đất trời. Đó là sự hòa quyện của mùi bùn đất phù sa, mùi của giọt mồ hôi từ những bàn tay lao động, mùi hương ngọt bùi lắng đọng với thời gian làm dạt dào hương thơm ngày Tết.
 
Mùa xuân cũng được bắt đầu trên những dòng sông chở nặng phù sa. Những con đường bê tông phẳng lì nối liền ngõ xóm, mang theo những mùi hương của Tết từ chợ về với những mái nhà quê. Nào là trái cây, bánh, mứt, những trái dưa hấu no tròn thẩm xanh...
 
Trong gian bếp mỗi nhà nồng lên mùi dưa, hành, thịt, trứng, mùi nếp mới, đậu xanh... Thêm vào đó là tiếng cười nói sum vầy của các bà các chị. Tất cả chộn rộn lên làm thành một mùi hương Tết Việt quyến rủ, đậm đà… để đôi mắt ai đó phải cay xè vì thương vì nhớ mùi Tết quê nhà.
 
Và còn mùi hương nào hơn mùi hương trầm bảng lảng trong những chiều giáp Tết cho lòng lắng đọng, để nghĩ lại bao điều mà ngày tháng đã vội bỏ quên. Mùi hương trầm quyện vào trong ngọn gió se se làm thắt lòng bao người con còn xa xứ, làm nôn nao bao trái tim đợi một ai đó kịp về nhà. Kịp gội rửa bụi trần, thắp lên bàn thờ ông bà nén hương thành kính như thưa trình rằng đứa con cháu ấy vừa mới về nhà.
 
Nén nhang trầm thoang thoảng hương, bay hòa cùng những sợi khói mỏng manh cho lòng người thêm ấm áp, một chút lắng đọng nhớ về cội nguồn, về những người xa khuất và bao ước nguyện về một năm mới được no ấm, an lành. Trong những ngày tháng Chạp đang đi qua, ta đã thoảng nghe những mùi hương làm nao lòng khó tả. Phải chăng Tết đã gần kề...
 
Nguyễn Cẩm Thy

 
 


  Trở lại chuyên mục của : Nguyễn Cẩm Thy