Xướng:
Bến Hồng Xuân
Mặc Phương Tử
Dù trải bao nhiêu lớp bụi trần,
Ta còn cuộc hẹn bến hồng xuân
Sầu rơi mấy độ trăng chênh bóng
Thơ trót bao phen bút lạc vần
Dấu cũ chưa phai màu cổ lục
Trời xưa đã thức cõi thanh tân
Chim về cánh nhịp miền phương thảo
Bấc lụn, đời gieo giọt sáng ngần.
Họa:
Lặng
Thích Tín Thuận
Mãi chốn trần gian bụi phủ trần,
Xuân vừa chợt đến lại tàn xuân
Ngàn trăng nát vỡ trăng lồng nước
Vạn nốt trầm thăng nốt đảo vần
Bến đợi thuyền sang thuyền đợi khách
Hương chờ nụ hé nụ chờ tân
Niềm khao khát nỗi niềm mưa hạ
Lặng giữa miền không lặng tiếng ngần./.
24.04.2015
Chuyết họa:
Vỡ
(Chuyết họa bài Lặng của Thích Tín Thuận)
Mai Quang
Giữa bụi trần ai ắt nhiễm trần,
Xuân nào mới đích thực cơ, Xuân?
Trăng chênh thủy bạc, trăng không vết
Nốt dịch cầm cung, nốt chuyển vần
Kìa bến kìa thuyền, kìa khách lữ
Nọ cầu nọ đắc, nọ mê tân
Âm lưu Triều hải văn văn tánh
Vỡ sóng pha lê vụt sáng ngần.