Xướng: 

Chợt Nghe Vai Mỏi
(bát láy)
CaDao


Bên thềm lặng lẽ ngắm mưa ngâu
Đổ nét hư hao xuống vạc sầu
Chuếnh choáng men thu vàng nét đậm
Mơ màng bóng khách  khuất ngàn sâu
Liễu gầy côi cút thân mùa lỗi
Nhánh rũ đong đưa lá nguyệt nhàu
Chênh phiến đàn xưa khe khẽ mộng
Cung thầm quạnh quẽ lắng về đâu?

Họa: 


Nỗi Nhớ Miền Xa
Bửu Tùng


 Nhớ tóc che bờ chặn gió ngâu,
Bàn tay ẵm ngón khảy cung sầu
Sân phơi trắc ẩn màn thu úa
Mắt dõi nghìn trùng giấc điệp sâu
Giá buốt đừng cho dòng máu lạnh
Đơn côi chớ để đoá thương nhàu
Chim trời dẫu mỏi bồng đôi cánh
Réo gọi tơ lòng lạc chốn đâu?

 
Thu Rưng Rức
Nam Kha


Thu trĩu vu vơ rớt giọt ngâu,
Xanh xao em dỗi áng mây sầu
Rơi mưa mặt đất long lanh buốt
Bốc khói thung mây lấp lửng sâu
Nhơ nhớ chàng ngưu duyên vỡ nát
Mơ màng chức nữ mộng băm nhàu
Nghe hồn chao chát bờ vai mỏi
Rưng rức buồn... không biết tự đâu?


Về Đâu?
Thích Tín Thuận


Quạnh quẽ thu mùa thả giọt ngâu
Vầng trăng thấp thoáng cảnh đưa sầu
Rập ràng gió dạo cung trầm bổng
Trằn trọc đêm vày giấc cạn sâu
Quán trọ đìu hiu thương cửa vắng
Trần ai thổn thức khiến tim nhàu
Vui buồn đã khéo ê chề nỗi
Dạ rối ren niềm biết hỏi đâu?


 
 
  Trở lại chuyên mục của : Tổng Hợp