Xướng:
Một Mai
Nguyễn Gia Khanh
Lặng lẽ nơi này chỉ bóng ai
Tường đông thuở ấy nỡ then cài
Cung đàn lỡ phím đang chùng lạnh
Lối cỏ không người cũng nhạt phai
Vẫn đó niềm xưa hồn khảm mộng
Còn đây ngõ nhỏ dấu in hài
Âm thầm lẻ bước trên đường cũ
Mới hiểu ân tình đã một mai.
Họa 1:
Lặng Lẽ
CaDao
Bến trơ, thuyền đã rẽ duyên ai,
Khuất sướt bờ vui biếng lược cài
Đáy vực sầu rơi ngày héo hắt
Bước đời oằn xót mộng phôi phai
Thẫn thờ sóng lẻ mòn rêu đá
Da diết xuân đơn lạnh gót hài
Đành nhặt lời thương trong lá mục
Buộc hồn chạm khói với sương mai!
Họa 2:
Lạ Nhỉ
(Họa Lặng Lẽ - Cadao)
Nam Kha
Tựa gốc trói hồn nhơ nhớ ai
Ngắm hoa soan trắng nở..mi cài
Thản nhiên thả bổng tình hoang tưởng
Bất chợt vỡ oà khúc lụy phai
Giọt nắng quay cuồng cơn huyễn mị
Mặt trời xô ngã dáng bi hài
Giang tay ôm rỗng người năm cũ
Lạ nhỉ! Mình ta với bóng mai