NGUYÊN XUÂN
Mặc Phương Tử
Hương vẫn muôn ngàn – Xuân lộc biếc
Uyên nguyên trời đất rựng tình mai.
HƯƠNG lòng thoáng đã dựng mây đài
VẪN một nguồn thơ chẳng nhạt phai.
MUÔN dặm trăng nghiêng in bóng
NGÀN phương chiều rụng hoang thai.
XUÂN về để biển rừng thẳm
LỘC đến từ tâm ý khai.
BIẾC mộng ! ai hay đời mộng thực ?
UYÊN NGUYÊN TRỜI ĐẤT RỰNG TÌNH MAI.
Atlanta, cuối đông 2015.
ĐÊM QUA
Trần Ngộ
CHỚ cho mưa gió chạm liên đài
BẢO quản quanh mùa kẻo héo phai
XUÂN muộn bướm vờn rộn rã
TÀN chiều ong đỗ khoan thai
HOA đang phảng phất hương toả
RỤNG phấn ngạt ngào vị khai
HẾT buổi đông hàn đầy noãn khí
ĐÊM QUA SÂN TRƯỚC MỘT CÀNH MAI !
HOA MAI
Phan Tự Trí
Mười năm xuôi ngược tìm gươm báu
Một đời chỉ cúi lạy hoa Mai
Chu Thần Cao bá Quát - (1809-1855)
MƯỜI yêu thiên cổ dáng vân đài
NĂM tháng dẫu mài khó lạt phai
XUÔI kiếp nào mong Bến Mộng*
NGƯỢC đời chớ ngóng Châu Thai**
TÌM sương hớp nắng nào bế
GƯƠM phạt mưa dầm vẫn khai
BÁU khí ngẩng đầu khinh lực sĩ
MỘT ĐỜI CHỈ CÚI LẠY HOA MAI.
* Nơi Từ Thức gặp tiên
**Nơi Kiều bị bán mình
HƯƠNG XUÂN
Sông Thu
Trời mây non nước xanh tươi đẹp
Say đắm hồn xuân trong nắng mai
TRỜI khoác thanh y nét diễm đài
MÂY màu khói nhạt sắc lam phai
NON cao sương vẫn lưu đọng
NƯỚC động ảnh hoài thoát thai
XANH biếc chồi non rộn nở
TƯƠI hồng nụ thắm đua khai
ĐẸP duyên tao ngộ nơi trần thế
SAY ĐẮM HỒN XUÂN TRONG NẮNG MAI
CÀNH MAI TỊCH TỊNH
GM Đình Diệm
CHỚ có đem vùi nét diễm đài
BẢO ôm giữ dạ chẳng hề phai
XUÂN thời cốt cách hoài đượm
TÀN tiết tinh thần mãi khai
HOA sắc tươi hòa tục lụy
RỤNG hương thắm hợp thiên thai
HẾT mùa tịch tịnh tâm thường tại
ĐÊM QUA SÂN TRƯỚC MỘT CÀNH MAI
DUYÊN MAI
Trần Như Tùng
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai.
Chớ nhìn rớt cánh ngỡ rơi đài
Bảo đã xưa rồi chuyện thắm phai.
Xuân sắc lưu danh cõi thế
Tàn bông giữ hạt phôi thai.
Hoa hương hương dạo vương đọng
Rụng sắc sắc hoàn tái khai.
Hết bóng còn duyên duyên với tết
Đêm qua sân trước một cành mai.
NHÀNH MAI ĐỒNG NỘI
Phạm Duy Lươngà Tĩnh
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai.
Chớ thể dồn sương rã cánh đài
Bảo rằng nắng cả cũng chiều phai
Xuân về nụ ắt khai nhụy
Tàn sắc hương còn độ thai
Hoa thắm tình trao buổi hội
Rụng chùm mầm đợi mùa khai
Hết màu lá nhuộm mùa đông buốt
Đêm trước sân bừng một nhánh mai
CÀNH MAI TÂM HỒN
Bửu Tùng
Chớ mang tự mãn dựng cung đài
Bảo tháp tâm hồn mới chẳng phai
Xuân đến mầm yêu hạ thổ
Tàn canh cánh mộng phôi thai
Hoa vươn tỏa sắc nhân bản
Rụng bụi chìm màu bán khai
Hết gió mưa dừng mây nắng đậu
Đêm qua sân trước một cành mai
VÀO XUÂN
Lý Đức Quỳnh
“Quá độ đông tàn tan tuyệt giá
Vào xuân ấm nắng tỏa ngời mai”
QÚA giang trùng ngộ bến anh đài
ĐỘ khởi tâm nguyền vượt nẻo phai
ĐÔNG đón hàn liêu hiện thể
TÀN rơi phế tích đầu thai
TAN hòa,diệu hóa bừng nở
TUYỆT tận,huyền cơ lộ khai
GIÁ ngọc thêm ngà trong mạch nhẫn
VÀO XUÂN ẤM NẮNG TỎA NGỜI MAI
XUÂN SANG
NS-CANADA
Tuyết lạnh mùa đông về qúa khứ
Xuân sang hoa nở đẹp cành mai
Tuyết thôi lảng vảng dưới chânđ ài
Lạnh lẽo tan dần với nắng phai
Mùa ấm muôn loài rộ trẩy
Đông tàn mầm nụ phôi thai
Về quê thích ngắm hoa nở
Qúa chén say nhìn nhụy khai
Khứ khứ lai lai đời vẫn thế
Xuân sang hoa nở đẹp cành mai!
CHỢT THẤY CÀNH MAI...
Trần Lệ Khánh\
CHỚ quên đêm dạo chốn Chương Đài
BẢO với muôn hồng chẳng sợ phai
XUÂN mộng khí hòa tô thắm
TÀN mơ bóng ngả phôi thai
HOA buông cành trụi còn hẹn
RỤNG đóa nụ phong sé khai
HẾT chuyện sáng ra bỗng thấy
ĐÊM QUA SÂN TRƯỚC MỘT CÀNH MAI