Xướng:
 
Bến Vắng
Nguyễn Gia Khanh

 
Sông vắng khách về bến quạnh hiu
Ngóng ai hồn tựa gió xa diều
Chồng thêm lá rụng thềm phai úa
Bủa mãi sương nhòa cảnh tịch liêu
Trông kẻ bóng vùi nghiêng ngả lối
Tiễn thu mùa gợi xuyến xao chiều
Đồng vang tiếng cuốc sầu đêm vọng
Mong nhớ gửi người hỡi dấu yêu.
 
Đọc ngược:
 
Yêu dấu hỡi người gửi nhớ mong
Vọng đêm sầu cuốc tiếng vang đồng
Chiều xao xuyến gợi mùa thu tiễn
Lối ngả nghiêng vùi bóng kẻ trông
Liêu tịch cảnh nhòa sương mãi bủa
Úa phai thềm rụng lá thêm chồng
Diều xa gió tựa hồn ai ngóng
Hiu quạnh bến về khách vắng sông.
 
Họa:
 
SôngCạn
Nam Kha

 
Sông cạn bến buồn ngọn hắt hiu
Ấu thơ hờn dỗi gió tung chiều
Chồng mây chất gió hoang mê cốc
Thả bóng vờn trăng u tịch liêu
Trông khói sương về đi nhớ cõi
Đợi thiền tri ngộ hạnh loang chiều
Đồng xanh buốt thẳm hoang sơ cỏ
Mong mỏi phút bừng nở đoá yêu
 
Đọc ngược :
 
Yêu đoá nở bừng phút mỏi mong
Cỏ sơ hoang thẳm buốt xanh đồng
Chiều loang .. hạnh ngộ tri thiền đợi
Cõi nhớ... đi về sương khói trông
Liêu tịch u trăng vờn bóng thả
Cốc mê hoang gió chất mây chồng
Chiều tung gió dỗi hờn thơ ấu
Hiu hắt ngọn buồn bến cạn sông!

Dáng Quê
Thạch Hãn
 

 
Sông trào nước cuộn gió buồn hiu
Nắng đuổi trời cao khói đẩy diều
Chồng lớp gợn mây rừng vắng lặng
Đảo bờ xoay sóng cảnh hoang liêu
Trông xa mắt mỏi sương tràn lối
Đợi bến tình thâu bóng ngập chiều
Đồng phủ trắng mây vờn lúa mạ
Mong ngày tháng đẹp tuổi chờ yêu.
 
Nghịch :
 
Yêu chờ tuổi đẹp tháng ngày mong
Mạ lúa vờn mây trắng ngập đồng
Chiều ngập bóng thâu tình bến đợi
Lối tràn sương mỏi mắt xa trông
Liêu hoang cảnh sóng xoay bờ đảo
Lặng vắng rừng mây gợn lớp chồng
Diều đẩy khói cao trời đuổi nắng
Hiu buồn gió cuộn nước trào sông.
 
Hẹn Vần Tái Ngộ
Nguyễn Thế An

 
Sông mờ để cảnh sắc buồn hiu
Gió nản đồng xa loãng sáo diều
Chồng chất nỗi đau người mỏi mệt
Rã rời thơ cạn sóng hoang liêu
Trông ngày tháng nhạn phai nhòa núi
Chạnh bến tình thu ngẫm úa chiều
Đồng vọng tiếng quyên sầu lỡ bước
Mong hoài ý bạn gửi lời yêu.
 
Đọc ngược:
 
Yêu lời gửi bạn ý hoài mong
Bước lỡ sầu quyên tiếng vọng đồng
Chiều úa ngẫm thu tình bến chạnh
Núi nhòa phai nhạn tháng ngày trông
Liêu hoang sóng cạn thơ rời rã
Mệt mỏi người đau nỗi chất chồng
Diều sáo loãng xa đồng nản gió
Hiu buồn sắc cảnh để mờ sông.
 
Tàn Phai
Đinh Tuấn Minh

.
Sông mờ mịt khói bữa buồn hiu
Bãi bến choàng mây cảnh nhớ diều
Chồng mãi lốc mưa tràn biển lạnh
Phủ hoài sương gió ngập bờ liêu
Trông phờ phạc mắt đau từng buổi
Ngóng nhạt nhòa thân tủi những chiều
Đồng ruộng bỏ khô vườn rẫy héo
Mong chờ ngại bởi hững hờ yêu
 
Nghịch:
 
Yêu hờ hững bởi ngại chờ mong
Héo rẫy vườn khô bỏ ruộng đồng
Chiều những tủi thân nhòa nhạt ngóng
Buổi từng đau mắt phạc phờ trông
Liêu bờ ngập lốc mưa hoài phủ
Lạnh biển tràn sương gió mãi chồng
Diều nhớ cảnh mây choàng bến bãi
Hiu buồn bữa khói mịt mờ sông
 
Sông Thu
Văn Long
 
Sông đầy sóng cuộn bến buồn hiu
Bão lộng thu mang quạnh tủi diều
Chồng lụt lũ thêm người mệt mỏi
Xót vườn cây ngập cảnh hoang liêu
Trông chờ nắng đẹp xinh đùa lá
Gợi đón xuân êm ấm tỏa chiều
Đồng ruộng trống huơ vàng nẫu dạ
Mong cầu mãi hết họa rừng yêu.
 
Đọc ngược
 
Yêu rừng họa hết mải cầu mong
Dạ nẫu vàng huơ trống ruộng đồng
Chiều tỏa ấm êm xuân đón gợi
Lá đùa xinh đẹp nắng chờ trông
Liêu hoang cảnh ngập cây vườn xót
Mỏi mệt người thêm lũ lụt chồng
Diều tủi quạnh mang thu lộng bão
Hiu buồn bến cuộn sóng đầy sông.
 

  Trở lại chuyên mục của : Tổng Hợp