Xướng: 

Hảo Hán
Kha Tiệm Ly


Ngựa hồng chưa nản bước chân bon
Chí đặt non cao há sợ mòn
Thẳng cánh quăng đi trò lếu láo
Ngoài tai vứt bỏ chuyện con con
Đã không ham chút tiền tài bẩn
Thì dễ gì cong ngọn bút son?
Kiếm báu thở dài trong hốc đá,
Đêm đêm còn mộng đỉnh Lương Sơn.

Họa 1: 

Mặc Ai
Như Thu
(Tặng Kha huynh)

Người đã thôi sờn những vết bon
Mặc ai cười cợt hướng đâu mòn
Gửi vần thơ phú gìn sông núi
Dệt áng mây rồng nhủ cháu con
Giong ruổi đường xa tròn nghĩa thắm
Ngóng chờ bạn hữu vẹn lòng son 
Dọc ngang bốn biển vui huynh đệ
Chẳng nịnh bên ngoài bởi lớp sơn!

Họa 2: 

Nỗi Lòng
Thy Lệ Trang

 
Đường dài ngựa chửa nản chân bon
Hào khí vì ai đã héo mòn
Số phận ngậm ngùi cay mắt lệ
Duyên tình nghiệt ngã nát hồn son
Rượu nồng dẫu thấm đời cô độc
Chí lớn đâu bằng mộng cỏn con
Nàng đến rồi đi trong giấc điệp
Bỏ mình ta giữa đỉnh vu sơn !

Họa 3: 

Tự Thán
Sông Thu

 
Đã hết thời chân ngựa sải bon
Sức trai có lúc cũng hao mòn
Vết hằn năm tháng đà sâu đậm
Dấu ấn cuộc đời chẳng cỏn con
Chí nản, hồn suy, tâm nhạt sáng
Mắt mờ, tay yếu, bút phai son
Gươm đao bỏ mặc năm han rỉ
Chuôi kiếm hoen mờ tróc nước sơn.

Họa 4: 

Hỏi
Phan Tự Trí


Cát dồn vó ngựa mãi bon bon
Chân cứng can chi quản đá mòn ?
Đã biếng căng buồm ra biển lớn
Cớ gì dúm gối ngự thuyền con ?
Tơ vương cho đắm làn lưng phấn
Lại rối để chìm bụm gót son?
Hào kiệt anh hùng đâu hết cả ? 
Lẽ nào chẳng thẹn với Thường Sơn* ?

Họa 5:

Hảo Hán Đâu Rồi
Trần Như Tùng

 
Cả đời lưng ngựa chẳng ngừng bon
Lúc dọc đường quan lúc lối mòn.
Dẹp những trái ngang nâng bậc mẹ
Xóa bao cay đắng dưỡng hàng con.
Nắng mưa đâu giảm lòng kiên định
Xương máu không sờn dạ sắt son.
Mỏi mắt ngày nay mong Hảo Hán
Dối lừa trừng trị đẹp giang sơn.

Họa 6: 

Trượng Phu
Võ Tấn Hùng

 
Ngựa Tứ đường dài chân mãi bon
Trời cao chí cả sợ chi mòn?
Trong làng  đếch ngại lời thiên thẹo.
Ngoài ngõ chẳng phiền chuyện cỏn con.
Danh lợi dễ đâu cong ngọn bút,
Quyền uy khó thể  nhạt lòng son.
Gian nan nặng nợ anh hùng trải,
Danh rạng muôn đời chẳng phết sơn.

 

  Trở lại chuyên mục của : Tổng Hợp