Xướng:

 

Khúc Cảm Chiều

(Ô Thước Kiều thập thức)
Nguyễn Gia Khanh


1.
Viễn xứ bâng khuâng hình bóng cũ
Quê nghèo gửi mộng áng mây qua
Vời trông gác tía sương bàng bạc
Lại nhớ lều tranh khói nhạt nhòa
Chếnh choáng men đời cơn huyễn mộng
Não nùng miệng thế khúc hoan ca
Lòng đau một bước chân thêm nặng
Cố quận hoài trông buổi bóng tà.

 

2.
Bóng tà dương rụng nhuốm niềm tây
Ráng níu hoàng hôn nhợt nhạt ngày
Xót kẻ ôm sầu tình chửa đặng
Thương người tựa cửa bóng khôn lay
Bẽ bàng trăng lạ cay làn mắt
Đau đáu nguyền xưa rũ nét mày
Giọt đắng bao năm đời chuốc mãi
Mà lòng ta vẫn chẳng buồn say.

 

3.
Buồn say ngàn dặm trời non nước
Giấc điệp còn đây dỗ bớt sầu
Nỗi nhớ chan chan đầy gối lạnh
Cơn buồn rờn rợn suốt đêm thâu
Say men hồ thỉ dù xanh mộ
Tỉnh mộng hoàng lương đã trắng đầu
Vẫn biết ân tình nhiều bạc bẽo
Vui ngoài trong lại nhói tim đau.

 

4.
Tim đau bởi nắng sớm mưa chiều
Bóng xế hong đầy nỗi tịch liêu
Bến vắng âm ba cơn khát vọng"
Trời buồn nắng quái giọt nghiêng xiêu
Đơn cầm nhạt nhẽo dây chùng lặng
Độc ẩm ê chề miếng hẩm thiu
Mấy độ thu qua đời lữ thứ 
Trông gương đã thấy thẹn lòng nhiều.

 

5.
Lòng nhiều ẩn trắc niềm dâu bể
Võng động hồn mê tiếng réo gầm
Danh lợi phù vân đà chẳng mộng
Phận đời hoa lạc cũng đành câm
Ván cờ thế cuộc thôi toan tính
Con sóng lòng nhân mãi ngấm ngầm
Ào ạt quanh ta ngàn lớp lớp
Hòa cùng biển vắng khúc buồn ngâm.

 

6.
Ngâm đoạn tình thi luống thẹn thùng
“Sơn hà Nam quốc” nặng tình chung
Bóng ma Tất Liệt đang dòm ngó
Hào khí Bình Than quyết dậy vùng
Đục nước bầy cò toan quấy quá
Xiêu nhà lũ chuột định lay lung
Đã nhen than ấm từ muôn thuở
Cho lửa ngày mai lại thổi bùng.

 

7.
Thổi bùng ngọn lửa tan đêm lạnh
Ta lại cùng ta đứng giữa trời
Xua bóng mây mù cho nguyệt tỏ
Xiết vòng tay ấm để buồn vơi
Núi sông Hồng Lạc thêu tình nước
Nòi giống Rồng Tiên tạc nghĩa đời
Muôn dặm chim bằng dù mỏi cánh
Nghĩ về đất Mẹ mãi nồng hơi.

 

8.
Hơi lạnh dần tan ấm lại mùa
Cô lư mình lợp nếp tình xưa
Giông ngừng cợt mái bao lần dột
Gió hết đùa phên mấy trận lùa
Mơ giấc hương quan dìu bóng ngả
Níu vầng nhật lạc vớt già nua
Trầm luân san lấp ai đây nữa
Để cõi sơn hà hết gió mưa!

 

9.
Gió mưa chẳng nhạt tình vàng đá
Bầu sữa cùng chia giọt mát lành
Ươm hạt nhân tâm bừng nụ biếc
Cho vườn ái hữu rợp màu xanh
Đã nghe đất tỏa hương nồng cội
Mà thấy đời đơm quả trĩu cành
Máu đỏ hòa chung giòng Lạc Việt
Nỡ chi quay mặt để sầu danh.

 

10.
Danh vầy giấc huyễn cõi trần ai
Mải bước bôn ba trải dặm dài
Cuộc thế tranh hùng đà mấy thỏa
Miếng đời vướng lụy hẳn còn dai
Lá bài phận số đang trôi nổi
Ngọn kiếm lương tri lại dụa mài
Nửa gánh tang bồng dù đã thẹn
Vẫn khôn vơi mộng gửi ngày mai.

 

Hoạ:

 

Cố Quận Ngày Về

Trúc Nguyên

 

1.

Cố quận đường về gió lộng hoa,

Sương khuya nguyệt chiếu bóng xuyên qua

Dòng xuôi sóng vỗ đầu trơ bạc

Suối chảy dây leo lá phủ nhoà

Lúa trổ hương thơm ươm nghĩa mộng 

Chim gù tiếng vọng nhủ âm ca

Chuông thiền nhẹ điểm vơi sầu nặng

Lữ khách trông theo bóng nguyệt tà.
 

2.

Nguyệt tà soi chiếu sáng trời tây,

Rạng cõi mơ sương tỏ tháng ngày

Thắp nén hương nguyền mong đạo đặng(*)

Trì câu kinh chú ước nghiệp lay

Tình thâm khắc cốt tươi màu mắt

Nghĩa trọng ghi tâm đẹp nét mày

Tật đố xan tham đeo khổ mãi

Bao dung rộng lượng độ trần say.
 

3.

Trần say lũy kiếp(*)lụy duyên sâu,

Bởi thế nên chi lắm vẻ sầu

Mõ sớm đưa người xa cõi lạnh

Chuông khuya thức kẻ đắm tình thâu

Nuôi ân dưỡng đức nồng triêu mộ(*)

Tưới hạnh chăm tâm thắm niệm đầu

Ngộ lẽ chơn thiền tiêu bạc bẽo

Ươm mầm thiện nghiệp dịu thương đau.
 

4.

Thương đau lắm lúc cuộn trăm chiều,

Dõi bước đi về vẻ nhạt liêu

Diệu pháp nghe qua vơi ảo vọng

Chơn kinh tụng niệm tỏa huyền siêu

Tang, linh(*)trạo điệu sầu đau lắng

Mõ, khánh(*)hoà âm khổ não tiêu

Nhịp bước từ nay mong lữ thứ

Hồi đầu bỉ ngạn, lặng phiêu diêu.
 

5.

Phiêu diêu ảo ảo lịm đường tâm,

Ngất ngưởng triền miên báo nghiệp gầm

Thế sự sa đà say cõi mộng

Trò đời lảo đảo buộc lời câm

Trầm xông bảo điện chăm chân tánh

Kệ bỗng hương hoa khải diệu âm

Trạo khúc thiền ca xua não nhiệt

Duyên lành quyện khắp gở tham xan.
 

6.

Tham xan đắm nhiễm khổ muôn trùng,

Tử tử sinh sinh lẩn quẩn chung

Vạn loại sinh linh lơ luyến ngó

Muôn loài động vật đảo điên vùng

Cam lồ tịnh thủy trừ oan trái

Diệu pháp thanh trì tẩy chướng lung

Thắp sáng thiền tâm soi đắm nịch

Dắt người thoát khỏi chốn than bùng(*)
 

7.

Than bùng bốc cháy lũ con chơi(*)

Dẫn dụ ba xe(*)thắm đẹp lời

Định tuệ ngời trong, lòng đã tỏ

Bi từ rạng sáng, nghiệp đà vơi

Truyền trao bảo sở trang nghiêm nước

Ký thác gia tài phúc lạc đời

Kiến lập liên đài xây diệu cảnh

An cư lạc nghiệp trải muôn nơi.
 

8.

Muôn nơi tiếp nối tuệ ân mùa,

Sự sự đêm ngày rạng dấu xưa

Khéo giữ trang tâm mưa khó dột

Chuyên gìn bến đức gió khôn lùa

Dần dà hữu lậu tan trôi ngả

Tuần tự vô vi quét sạch nua

Lối cũ tràn vui không khổ nữa

Hiên nhà ửng hiện nắng thay mưa.
 

9.

Thay mưa ửng nắng nở tinh anh,

Cấy thiện tu tâm hiển đức lành

Xứ xứ thanh bình hương đạo ngát

Nơi nơi thịnh trị suối rừng xanh

Êm đềm thảo mộc say bông trái

Lặng lẽ cây hoa trĩu lộc cành

Gió mát mang về hương nếp cũ

Chan hoà vũ trụ lánh hư danh.
 

10.

Hư danh bả lợi lụy trần ai,

Lẩn quẩn xưa nay sóng trỗi dài

Biển khổ trầm trầm chìm đắm mãi

Sông mê nịch nịch nổi trôi hoài

Nương thuyền Bát Nhã quy nguồn cội

Cậy ánh Từ Bi hướng bản lai(*)

Chiếu mảnh trăng huyền soi dấu bước

Lối về cố quận sáng đường mai...!

 

California, 28-08-2019

 

Chú thích: (*) Đạo đặng: Được đạo.

(*) Luỹ kiếp: Nhiều kiếp.

(*)Triêu mộ: Sớm tối.

(*)(*)Tang, linh, mõ, khánh: Là những khí cụ thường dùng trong nghi lễ Phật Giáo.

(*) Chốn than bùng: Nhà lửa tam giới: Dục giới, sắc giới, vô sắc giới.

(*) Lũ con chơi: Các con ham dạo chơi trong nhà lửa, lấy ý từ kinh Pháp Hoa.

(*) Ba xe: Xe dê, xe hưu xe trâu trong phẩm Thí Dụ kinh Pháp Hoa.

(*) Bản lai: Bản lai diện mục tức bộ mặt thật xưa nay.


  Trở lại chuyên mục của : Tổng Hợp