Xướng: 
 

Ngờ Đâu
Nguyễn Gia Khanh

 

Đâu ngờ có thuở hết bình yên
Ngẫm lại lòng chan chứa muộn phiền
Dầu dãi phận xưa đường mỏi gót
Nhạt nhòa sông cũ bến sầu duyên
Dâu thành bể ước thôi tàn mộng
Đá kết vàng mong vẫn phỉ nguyền
Đầu trắng điểm sương màu thế cuộc
Sâu hằn vết sẹo bởi nào quên.

 

Đọc ngược:
 

Quên nào bởi sẹo vết hằn sâu
Cuộc thế màu sương điểm trắng đầu
Nguyền phỉ vẫn mong vàng kết đá
Mộng tàn thôi ước bể thành dâu
Duyên sầu bến cũ sông nhòa nhạt
Gót mỏi đường xưa phận dãi dầu
Phiền muộn chứa chan lòng lại ngẫm
Yên bình hết thuở... có ngờ đâu.

 

CÁC BÀI HỌA:


Đâu Bởi Dối Lòng
Chung Thái

 

Đâu bởi dối lòng để giấc yên
Dạ đau thân héo mãi tâm phiền
Dầu vơi bấc lụn tàn ân nghĩa
Gối mỏi chân chùn lụi phận duyên
Dâu bể cuộc vùi chôn bữa hẹn
Núi sông tình giữ lấy câu nguyền
Đầu xơ tóc úa đời phiêu dạt
Sâu kín nỗi buồn để lãng quên.

 

Đọc ngược:
 

Quên lãng để buồn nỗi kín sâu
Dạt phiêu đời úa tóc xơ đầu
Nguyền câu lấy giữ tình sông núi
Hẹn bữa chôn vùi cuộc bể dâu
Duyên phận lụi chùn chân mỏi gối
Nghĩa ân tàn lụn bấc vơi dầu
Phiền tâm mãi héo thân đau dạ
Yên giấc để lòng dối bởi đâu.

Sài Gòn, 05/6/2019
 

Chưa Thể Ngồi Yên
Thạch Hãn

 

Thuận:
 

Đâu phải có rồi mãi phận yên
Ngẫm đau lòng hận mối ưu phiền
Dầu mưa cảnh khổ tình buông gót
Dãi nắng thân hèn nợ bỏ duyên
Dâu bể cuộc đời quên ý nguyện
Đá thau cùng chí phỉ câu nguyền
Đầu môi chuyện phiếm lời riêng cạn
Sâu lắng điệu buồn lại nhớ quên.

 

Nghịch:
 

Quên nhớ lại buồn điệu lắng sâu
Cạn riêng lời phiếm chuyện môi đầu
Nguyền câu phỉ chí cùng thau đá
Nguyện ý quên đời cuộc bể dâu
Duyên bỏ nợ hèn thân nắng dãi
Gót buông tình khổ cảnh mưa dầu
Phiền ưu mối hận lòng đau ngẫm
Yên phận mãi rồi có phải đâu ./.

LCT 05/06/2019


Gọi Về
Nguyễn Hoài Phố

 

Đâu biết tuổi nào lúc nghỉ yên
Xác thân lìa nhẹ trút ưu phiền
Dầu mưa nắng chịu đành xa bến
Mặc gối chăn rồi cũng bỏ duyên
Dâu biển hóa cằn trơ sỏi đá
Khói mây hòa nhạt úa ân nguyền
Đầu non phía bạn người nhung nhớ
Sâu thẳm gọi về hẹn cõi quên.

 

Đọc ngược:
 

Quên cõi hẹn về gọi thẳm sâu
Nhớ nhung người bạn phía non đầu
Nguyền ân úa nhạt hòa mây khói
Đá sỏi trơ cằn hóa biển dâu
Duyên bỏ cũng rồi chăn gối mặc
Bến xa đành chịu nắng mưa dầu
Phiền ưu trút nhẹ lìa thân xác
Yên nghỉ lúc nào tuổi biết đâu!

05/06/2019
 

Mùa Sương Giá
Lê Ngọc Dũng

 

Đâu gởi bóng hình để phận yên
Dạ rung hoài tủi lúc tâm phiền
Đầu bên loã tóc vì say kẻ
Tửu chén cay lòng bởi hết duyên
Sâu thẳm cõi đời bao bữa nguyện
Nhói đau trời nghĩa bấy hôm nguyền
Dầu sương lạnh giá chiều ôm khổ
Dâu bể kiếp tình chẳng bận quên

 

Ngược:
 

Quên bận chẳng tình kiếp bể dâu
Khổ ôm chiều giá lạnh sương dầu
Nguyền hôm bấy nghĩa trời đau nhói
Nguyện bữa bảo đời cõi thẳm sâu
Duyên hết bởi lòng cay chén tửu
Kẻ say vì tóc loã bên đầu
Phiền tâm lúc tủi hoài rừng dạ
Yên phận để hình, bóng gởi đâu?

5/6/2019


  Trở lại chuyên mục của : Tổng Hợp