Xướng:
Phai Mộng Tấn Tần
Nguyễn Gia Khanh
Nguyễn Gia Khanh
Người trả lại đây mộng Tấn Tần
Cảnh vầy hoa cũ lối tàn xuân
Khơi sầu nỗi quạnh hiên chờ mãi
Lỡ ghé thuyền xưa bến lặng dần
Trời đất nhuộm sương chiều ruổi nhạn
Bóng hình hoen lệ buổi rời chân
Vơi đầy cuộc hẹn vừa ba tháng
Cười nói gượng vui phút bạn gần.
Đọc ngược:
Gần bạn phút vui gượng nói cười
Tháng Ba vừa hẹn cuộc đầy vơi
Chân rời buổi lệ hoen hình bóng
Nhạn ruổi chiều sương nhuộm đất trời
Dần lặng bến xưa thuyền ghé lỡ
Mãi chờ hiên quạnh nỗi sầu khơi
Xuân tàn lối cũ hoa vầy cảnh
Tần Tấn mộng đây lại trả người.
Họa:
Sao Nỡ
Thái Chung
Thái Chung
Người sao nỡ gạt kẻ rong tần*
Hẹn bỏ buông thề nuốt chửng xuân
Khơi sẹo với lòng do giận mãi
Dỗ tâm cùng trí để nguôi dần
Trời giăng nghĩa đạo dò hư huyễn
Lối mở môn thiền hướng thiện chân
Vơi bớt hận thuyền, ơi bến cũ
Cười ai vẳng tiếng vọng xa gần.
Đọc ngược:
Gần xa vọng tiếng vẳng ai cười
Cũ bến ơi thuyền, hận bớt vơi
Chân thiện hướng thiền môn mở lối
Huyễn hư dò đạo nghĩa giăng trời
Dần nguôi để trí cùng tâm dỗ
Mãi giận do lòng với sẹo khơi
Xuân chửng nuốt thề buông bỏ hẹn
Tần rong kẻ gạt nỡ sao người ?
* Rong bèo.
Thầm Lặng
Nam Kha
Nam Kha
Gần xa vụn vỡ giọng em cười!
Gió lặng thầm đau vọng ảo vơi
Chân vướng gai lơ sầu ngọn cỏ
Bụi giăng mưa bủa hãm sương trời
Dần loang tuyệt diễm tim nguồn cháy
Đẫm thấm vàng xanh lửa ngọn khơi
Xuân rực dạt dào màu sắc mới
Tần mây bão sóng buốt xuyên người!
Đọc ngược:
Người xuyên buốt sóng bão mây Tần
Mới sắc màu dào dạt rực xuân
Khơi ngọn lửa xanh vàng thấm đẫm
Cháy nguồn tim diễm tuyệt loang dần
Trời sương hãm bủa mây giăng bụi
Cỏ ngọn lơ sầu gai vướng chân
Vơi ảo vọng đau thầm lặng gió
Cười em! giọng vỡ vụn xa gần!
Nhớ Bạn
Nguyễn Quê
Nguyễn Quê
Thuận:
Người hỡi! Yến Oanh cách Sở Tần
Mộng theo ngày tháng úa thời xuân
Khơi trùng vỗ sóng nâu buồm lặn
Bến lẻ đầm sương bạc tóc dần
Trời lạnh vắng than sầu vọng Cuốc
Đất hiu buồn giọng tủi đưa chân
Vơi nào nỗi nhớ nhung tràn ngập
Cười nuốt lệ đau phút được gần
Nghịch:
Gần được phút đau nuốt lệ cười
Ngập tràn nhung nhớ nỗi nào vơi
Chân đưa tủi giọng buồn hiu đất
Cuốc vọng sầu than vắng lạnh trời
Dần tóc bạc sương đầm lẻ bến
Lặn buồm nâu sóng vỗ trùng khơi
Xuân thời úa tháng ngày theo mộng
Tần Sở cách Oanh Yến hỡi Người !
Chuyện Bịa
Thạch Hãn
Thạch Hãn
Người ta kể chuyện lắm phi tần
Lạ chốn em mời rượu nhớ xuân
Khơi nói sự đời mâm thiếu thịt
Lại nghe tình thế biển hư dần
Trời nghiêng gió đổ chiều nâng bước
Mộng gối đêm còn ngõ níu chân
Vơi cạn mãi buồn duyên khổ phận
Cười vui cứ vậy dẫu xa gần....
Nghịch:
Nghịch:
Gần xa dẫu vậy cứ vui cười
Phận khổ duyên buồn mãi cạn vơi
Chân níu ngõ còn đêm gối mộng
Bước nâng chiều đổ gió nghiêng trời
Dần hư biển thế tình nghe lại
Thịt thiếu mâm đời sự nói khơi
Xuân nhớ rượu mời em chốn lạ
Tần phi lắm chuyện kể ta người.
Đãi Bạn
Quang Lê Vũ
Quang Lê Vũ
Thuận:
Người yêu mến bạn đãi chim tần
Hẹn đấy qua vườn dõi sớm Xuân
Khơi tỏa nụ nhài hương ngát mãi
Vọng vang lời sáo nhịp suôn dần
Trời trong buổi đón chào vui tiệc
Nhạc bổng âm đùa say níu chân
Vơi chén rượu này hôm hiểu đạo
Cười tươi cảnh gặp lúc thêm gần.
Nghịch:
Gần thêm lúc gặp cảnh tươi cười
Đạo hiểu hôm này rượu chén vơi
Chân níu say đùa âm bổng nhạc
Tiệc vui chào đón buổi trong trời
Dần suôn nhịp sáo lời vang vọng
Mãi ngát hương nhài nụ tỏa khơi
Xuân sớm dõi vườn qua đấy hẹn
Tần chim đãi bạn mến yêu người.