Xướng:

Tựa Đám Phù Du
Nguyễn Gia Khanh

 

Bởi nhịp thời gian thoáng đã vù
Nên đời cũng chỉ mớ phù du
Buồn cơn huyễn mộng vừa tan tác
Ngán nẻo phồn sinh vẫn mịt mù
Một cõi đi về nương tấc cỏ
Đôi bờ mất được gửi ngàn thu
Rồi khi biển hóa thành dâu mãi
Giữa cuộc trầm luân thẳng sánh gù.

 

Các bài họa:
 

Chỉ là Cát Bụi
Hoa Mai

 

Trầm mê cát bụi cũng bay vù
Mệt mỏi chưa hề bước lãng du
Thế sự tranh giành buôn huyễn ảo
Nhân tình cướp giật đổi sương mù
Nào hay cuối đoạn vầy hoa cỏ
Chẳng ngỡ sau vườn nhận gió thu
Vã chốn phù sinh tầm cực khổ
Rồi mai rốt cuộc cũng lưng gù.

 

Bèo Bọt
Thái Chung

 

Thì xuân bỗng chốc vụt bay vù
Chạnh tủi thân bèo kiếp lãng du
Những tưởng tiền danh cười vận số
Nào hay lối mộng phủ mây mù
Mơ cầu thuở ấy từng trông đợi
Ước nguyện năm nào chẳng bõ thu
Thảng thốt niềm xưa vầy dạ nẫu
Đời duyên nặng gánh tải thêm gù.

0481 H,23/6/2020

Mộng Phù Du
Thạch Hãn
 

Đời như giấc mộng thoảng bay vù
Cuộc sống như là cảnh lãng du
Giữa buổi hoàng hôn mờ cát bụi
Rừng mai vạt nắng đẫm sương mù
Êm chiều chén rươu ngồi mơ tuổi
Khổ nỗi âm đàn lại nhớ thu
Níu mảnh thời gian sầu vụn vỡ
Cùng đêm lạc lõng tiếng chim gù.

LCT 23/06/2020

 

Vịnh Con Lật Đật
Nguyễn Thế An

 

Bất đảo vì ông nghĩ định vù
Thân tròn mũi tựa quả thù du
Buồn vui chạm đến đều nghiêng ngả
Thật giả sờ xem cũng rối mù
Mẽ đỏ tươi màu trông đấy hạ
Tên nghèo rỗng ruột biết gì thu
Tình yêu chẳng có vô hồn mãi
Tỏ nỗi niềm chi cứ gật gù?

 


Mộng Du
Hương Thềm Mây

 

Thời xanh một thoáng đã bay vù
Ngoảnh lại bao thời quãng mộng du
Áí ố tham sân che dạ sáng
Ai bi hỷ nộ khỏa tâm mù
Sông đời tụ tán hoài mưa nắng
Kiếp sống xoay vần mãi hạ thu
Cát bụi buồn vui …xôn xao ấy
Rồi ra bỏ lại thẳng như gù.

 


Một Thoáng Dương Trần
Hữu Thiên

 

Trần gian một chốc cũng bay vù
Chẳng khác đâu là cõi mộng du
Chớ ngỡ rằng ta là nguyệt tỏ
Mà nên nghĩ đó lọn sương mù
Ai rồi mấy giữ đêm vào hạ
Vậy để mai còn lối vãng thu
Dõi cảnh vui buồn đâu trọn ý
Cần chi phải hót tựa chim gù ..!

NL24/06/2020


Tựa Đóa Phù Dung
Dinh Tuan Minh

 

Sầu cho kỷ niệm bỗng nhiên vù
Giận kẻ theo đoàn khách lãng du
Những buổi thầm mơ thành cát bụi
Từng đêm đã mộng hóa sương mù
Quên tình ngỡ cảnh ngời trăng hạ
Bỏ nghĩa như chiều lộng gió thu
Biển lạnh đìu hiu hờn bãi vắng
Trời khuya nức nở dỗi chim gù

 

 

 

Đời Người
Mai Thảo


Ngày qua tháng lại ngỡ bay vù
Một kiếp nhân tình tựa lãng du
Kẻ được giàu sang vầng nguyệt tỏ
Người ôm đói rách phận mây mù
Khi đau ruột cháy ve mùa hạ
Lúc khổ tim buồn lá tiết thu
Lắm cảnh trời sinh đời ngược lối
Thương cho thế sự giống lưng gù.

 


  Trở lại chuyên mục của : Tổng Hợp