HUỲNH LIÊN


Cuối Đường Hạnh Ngộ



...để lòng đứng mỏi. Phù du phiến đời
Mây trôi! Ngày tất bật rơi
Nhánh sầu rụng xuống giòn phơi đá vàng
(Thơ: Ca Dao)



Bên đời xuân không trở lại
Vấp hoài ngạch cửa đam mê
(Thơ: CaDao)
  Trở lại chuyên mục của : Huỳnh Liên