HUỲNH LIÊN
Xuân Bốn Mùa
Từ em Xuân đã trong tôi bốn mùa
Lạc
Một người, lạc mất một người
Bâng khuâng với bóng xưa còn in lạc lõng
(Thơ: CaDao)
Xuân Bốn Mùa
Từ em Xuân đã trong tôi bốn mùa
Lạc
Một người, lạc mất một người
Bâng khuâng với bóng xưa còn in lạc lõng
(Thơ: CaDao)